Phần 9: Khách
“Ừm… Tiểu… Ư.”
Tần Phỉ Tuyết vừa chuẩn bị phản kháng, liền cảm giác được vú của mình đã bị một bàn tay to che lại. Bàn tay thô ráp của nam nhân kích thích thần kinh trên vú nàng, làm cho nàng không thể kiềm chế được.
“Ngực của dì thật là đàn hồi, con rất thích.”
Nói xong, Thẩm Hạo hôn lên vành tai Tần Phỉ Tuyết, dùng sức hít vào.
Tần Phỉ Tuyết sợ ngứa, đầu dùng sức vặn vẹo, hô hấp cũng trở nên dồn dập, “Tiểu Hạo mau buông ra, đợi lát nữa có người tới, bị nhìn thấy sẽ không tốt.”
“Dì có thể tìm một lý do tốt hơn không, ai không có việc gì lại chạy đến nhà mình làm gì, hiện tại con phải thao dì, ai đến cũng không vô dụng.”
Lúc trước đi gửi chuyển phát nhanh, Thẩm Hạo còn có chút lý trí, nhưng sau khi tiếp xúc thân mật với Tần Phỉ Tuyết, lý trí còn sót lại của hắn căn bản không chịu nổi một kích.
“Buông ra!”
Tần Phỉ Tuyết có chút tức giận giẫm lên chân Thẩm Hạo một cái, Thẩm Hạo đau đến theo bản năng buông tay ra. Tốt xấu gì Tần Phỉ Tuyết cũng là giáo viên yoga, thân thể phi thường mềm mại, thừa dịp này, nàng thoát khỏi trói buộc, vội vàng chạy về phía phòng ngủ.
Thẩm Hạo nhìn phòng ngủ của mẹ vợ, biết không có kịch hay, nhưng hắn lại không muốn buông tha, liền tính toán đi qua nói kiếm chút chuyện tốt, nhưng đúng lúc này, chuông cửa vang lên, hắn ngẩn người một chút, thật đúng là có người đến.
“Dì, có người tới, dì không ra sao?” Thẩm Hạo gõ cửa.
Vài giây sau, Tần Phỉ Tuyết mở cửa phòng ngủ ra, nàng đã sửa sang lại mái tóc cùng quần áo lộn xộn, trừng mắt nhìn Thẩm Hạo một cái, vội vàng chạy tới mở cửa.
Đứng ở cửa là một người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu trắng, khuôn mặt tinh xảo, trên tai đeo bông tai bạch kim, cổ áo cũng đeo một sợi dây chuyền kim cương nhìn có vẻ rất đắt tiền. Bất kể là ăn mặc hay khí chất, đều có thể nhìn ra, đây là một người có tiền.
“Tần tỷ, sao lâu như vậy mới ra mở cửa, không phải là chị đang…”
Thiếu phụ còn chưa dứt lời, đã bị Tần Phỉ Tuyết vội vàng cắt đứt, “Đừng nghĩ lung tung, chị vừa mới ở trong nhà vệ sinh, mau vào phòng ngồi đi.”
Mỹ thiếu phụ đi vào phòng, khom người đổi giày, không hề chú ý tới sự tồn tại của Thẩm Hạo, nàng khom người như vậy, vừa lúc bị Thẩm Hạo nhìn thấy cặp vú trắng bóng bên trong.
“Ách…”
Thẩm Hạo theo bản năng so sánh với Tần Phỉ Tuyết, cặp vú của thiếu phụ này, dĩ nhiên so với Tần Phỉ Tuyết còn lớn hơn một vòng, ít nhất cũng là cái tô.
Thay giày xong, trong nháy mắt mỹ thiếu phụ ngẩng đầu, bốn mắt đối nhau với Thẩm Hạo.
Nàng ấy ngây ngẩn cả người!
Một giây sau, nàng vội vàng che lấy cổ áo, nhíu mày nói, “Sao còn có một người đàn ông ở đây, anh đang nhìn đi đâu đấy.”
Nàng rất không thích đàn ông dùng ánh mắt này nhìn nàng.
Thẩm Hạo từ trong mắt mỹ thiếu phụ thấy được một tia khó chịu, hắn vội vàng dời ánh mắt, dù sao đây cũng là khách của Tần Phỉ Tuyết, đắc tội người khác cũng không tốt.
Mỹ nữ tên là Hạ Tiểu Vũ, hai mươi bảy tuổi, ba năm trước chính là hoa khôi trường đại học trọng điểm, sau khi tốt nghiệp, được một phú hào hơn năm mươi tuổi coi trọng, trực tiếp cưới làm vợ, bất quá đến nay vẫn chưa sinh con…
Chồng Của Hạ Tiểu Vũ có tư tưởng cố chấp, không chịu đến bệnh viện kiểm tra, kiên trì cho rằng đó là vấn đề của cô, còn nói trước kia nàng khẳng định làm loạn nhiều, mới dẫn đến không thể mang thai, sáng nay hai người cũng vì chuyện này mà lại cãi nhau, chồng nàng hung hăng tát nàng một cái, nàng rất khổ sở, lúc này mới muốn tìm đến giáo viên yoga kiêm bạn thân của mình nói chuyện tâm sự, thuận tiện ngẫm lại giải pháp.
“À à, Tiểu Vũ, để chị giới thiệu cho em, đây là bạn trai của Tư Tư, tên Thẩm Hạo.”
Tần Phỉ Tuyết kéo tay Hạ Tiểu Vũ, chậm rãi đi đến phòng khách, “Tiểu Hạo, đây là học viên yoga của dì, gọi là Hạ Tiểu Vũ, con gọi nàng ấy là chị Hạ là được rồi.”
Thẩm Hạo vội vàng kêu lên, “Xin chào chị Hạ.”
Nhưng trong đầu Hạ Tiểu Vũ còn hiện lên ánh mắt híp lại vừa rồi của Thẩm Hạo, nàng ta có chút chịu không nổi, khinh thường nói, “Cứ gọi thẳng tên đi, tôi không thích nhận thân lung tung.”
“Mẹ kiếp, lời này khiến Thẩm Hạo không vui, vừa chuẩn bị nói lại, Tần Phỉ Tuyết đã vội vàng nháy mắt với hắn, sau đó nói với Hạ Tiểu Vũ, Tiểu Vũ, em nói hôm nay tới tìm chị có việc, là chuyện gì a?”