Phần 83: Chơi dã chiến
“Yên tâm đi, chị Phỉ, đây chính là vùng ngoại ô, sẽ không có người nhìn thấy.”
Thẩm Hạo thản nhiên nói một câu, động tác trên tay cũng không dừng lại.
Bất quá hắn cũng không nóng lòng, mà là cách quần lót cotton gãi gãi nơi kia, thỉnh thoảng lại dùng ngón tay cái ấn vào khe hở bị lõm vào kia mài mài.
Đồng thời tay còn lại trực tiếp kéo áo thun nhét trong trong váy ngắn ra, bàn tay to lập tức vươn vào, lướt qua cái bụng bằng phẳng bóng loáng, một đường trèo lên trên, trực tiếp đắp lên hai mảnh mềm mại cực lớn.
“Ừm a… Đừng động tay động chận như vậy chứ, ư ư… nhẹ chút.”Tần Phỉ Vũ mị nhãn như tơ, chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy.
“Được rồi, chị Phỉ, chị thích mang loại áo ngực cúp này nhỉ.”
Thẩm Hạo nắm lấy áo ngực kéo xuống, rất nhanh cầm lấy hai đoàn mềm mại vừa nhảy ra, bắt đầu ôn nhu dịu dàng vuốt ve chơi đùa.
“A…”
Tần Phỉ Vũ nhất thời thở dốc một tiếng, thiếu chút nữa không nắm được phương hướng, khiến cho chiếc xe đạp kịch liệt lắc lư.
Trên tay Thẩm Hạo theo bản năng dùng sức, dẫn đến một mảnh mềm mại bị hắn bóp có chút biến hình.
“Chị, muốn em thương chị không?”
Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Tần Phỉ Vũ đã phiếm hồng, tuy rằng đang đạp xe, nhưng ánh mắt vô cùng mê ly, ngầm hàm chứa nước xuân, giống như say rượu.
Chiếc áo thun trắng tinh khiết được cuộn đến bên hông, để lộ ra làn da trắng như sữa.
Trước ngực lồi lõm nhấp nhô, bởi vì có một bàn tay to không ngừng tác quái, đem hai mảnh mềm mại mềm mại của nàng xoa nắn đủ kiểu.
Cái váy xếp ly bị kéo lên một góc, một bàn tay to che trong bên trong quần cotton bông trắng tinh khiết, xoa qua xoa lại, cọ xát lên trên.
“Nhanh, mau buông tay Tiểu Hạo, phía trước có người!”
Đúng lúc này, Tần Phỉ Vũ đột nhiên dồn dập nói.
Động tác trên tay Thẩm Hạo dừng lại, nhưng ngay sau đó càng thêm trêu đùa trên phạm vi lớn.
“Đừng sợ chị Phỉ, tôi sẽ đạp thật nhanh, căn bản không thể nhìn thấy.”
Nói xong, hai chân hắn phát lực, tốc độ xe đạp lập tức tăng vọt.
Nhưng bởi vì hai chân hắn phát lực, dẫn đến toàn thân căng thẳng, hai tay theo bản năng tăng thêm lực đạo.
Thân thể mềm mại của Tần Phỉ Vũ run lên, mềm nhũn vô lực, nếu không phải một tay Thẩm Hạo đang ôm nàng lại, có lẽ nàng đã từ trên xe đạp ngã xuống.
Tốc độ tăng nhanh, khiến cho gió nhẹ từ từ biến thành gió mạnh, đem váy xếp ly của nàng hoàn toàn thổi lên.
Tần Phỉ Vũ chỉ cảm thấy phía dưới lạnh lẽo, dưới sự kích thích kép của tâm lý và sinh lý, hai cánh mông đột nhiên co rút lại, chân đẹp kẹp chặt, thân thể mềm mại run rẩy một trận.
Bà chị dâm này cũng quá mẫn cảm đi!
Bàn tay truyền đến cảm giác ấm áp trơn trượt, làm cho Thẩm Hạo rất kinh ngạc.
Cả người hắn đều dán lên lưng Tần Phỉ Vũ, chóp mũi ngửi mùi hương cơ thể mê người, hai tay phân biệt chiếm cứ hai bộ vị mẫn cảm trên dưới của Tần Phỉ Vũ, chỉ cảm thấy bụng dưới có một đoàn tà hỏa tấp nập, trong nháy mắt khuếch trương toàn thân.
“Tiểu Hạo, mau, mau dừng lại, chị không còn khí lực.”
Khi chiếc xe đạp nhanh chóng xuyên qua trước mặt người đi đường, Tần Phỉ Vũ đã thở không ra hơi.
Thẩm Hạo giờ phút này cũng đang ở trong lúc dục hỏa dâng cao, cần gấp rút phát tiết, tuy rằng hắn sờ rất sảng khoái, nhưng nào có sung sướng bằng làm thật.
Khi chiếc xe đạp chậm rãi lướt đi, hắn ta tìm thấy một bãi cỏ khuất trong góc.
Nơi này không tệ, là một nơi tốt để chơi dã chiến!