Phần 71: Cho mọi người một cái kinh hỉ
“Phải không, nhưng con không cảm thấy xấu hổ nha, dì, con muốn làm tình với dì, cho con đi, để con dẫn dì leo lên thế giới cực lạc.”
Dưới thế công trên dưới của Thẩm Hạo, hơn nữa còn động miệng, làm cho Tần Phỉ Tuyết đói khát trống rỗng đã lâu hoàn toàn rơi vào tay giặc.
Hơn nữa vừa rồi nàng cũng đang hưng phấn, hiện tại bị Thẩm Hạo làm cho như vậy, cái gì mà tư tưởng tâm lý, cái gì mà truyền thống gông xiềng, toàn bộ đều bị ném lên chín tầng mây, thầm nghĩ hảo hảo hưởng thụ trận làm tình bất thình lình này.
Trong lòng nghĩ như vậy, nàng liền không phản kháng giãy giụa nữa, một bàn tay chậm rãi ôm lấy cổ Thẩm Hạo, đem đầu hắn ép vào trong ngực mình.
Đồng thời hai chân đẹp vốn kẹp chặt không dấu vết tách ra, thuận tiện cho bàn tay to của Thẩm Hạo làm loạn.
Sau khi nhận thấy hết thảy, Thẩm Hạo trong lòng vui vẻ, không chút do dự, hai ngón tay tăng nhanh tiến độ.
“A…”
Nhất thời, thân thể mềm mại của Tần Phỉ Tuyết run lên, đôi mắt đẹp híp lại, đôi môi đỏ mọng khẽ khép lại phát ra một tiếng rên rỉ uyển chuyển mê người.
Tiếng rên rỉ này giống như tín hiệu báo trước một trận đại chiến, làm cho Thẩm Hạo đã sớm gấp không nhịn được lập tức cầm một cái chân đẹp của Tần Phỉ Tuyết nâng lên, thắt lưng thô to trầm xuống, đên thứ kia đặt ở bộ vị đã lầy lội không chịu nổi của mẹ vợ, cọ xát một trận.
Chỉ chờ tìm được nơi cần đâm, liền đâm đến cùng!
Nhưng có đôi khi, hết lần này tới lần khác chuyện lại không theo như người khác mong muốn.
Từ cửa đột nhiên truyền đến một trận động tĩnh, ngay sau đó là tiếng chìa khóa cắm vào lỗ khóa chuyển động.
Điều này làm cho hai người đang ở trong dục hải nhất thời cả kinh, tuy rằng bọn họ đã là củi khô gặp phải liệt hỏa, khẩn cấp muốn chiến đấu một hồi, nhưng tại thời điểm quan trọng này xuất hiện chuyện như vậy, dục hỏa liền tiêu giảm hơn phân nửa, đầu óc cũng trở nên rõ ràng.
“Nhanh, mau buông ta ra!”
Tần Phỉ Tuyết khẽ hô một tiếng, đẩy Thẩm Hạo đang ngơ ngác ra.
Trễ như vậy, còn có ai có chìa khóa phòng, trong nhà chỉ có ba người, ngoại trừ Tần Phỉ Tuyết cùng Thẩm Hạo, còn lại chính là…
Trần Tư Tư!
Cơ hồ là trong vòng một giây, Thẩm Hạo cùng Tần Tuyết Phỉ bốn mắt nhìn nhau, đều là từ trong mắt nhau thấy được đáp án giống nhau.
Giờ này còn có người đến, hơn nữa còn không gõ cửa mà trực tiếp móc chìa khóa mở cửa, ngoại trừ Trần Tư Tư còn có thể là ai.
“Dì, dì mau giả bộ vừa tắm rửa xong!”
Thẩm Hạo vội vàng phân phó một chút, sau đó nhét chỗ kia vào đũng quần, hỏa tốc đi vào phòng khách, đặt mông ngồi trên sô pha, vểnh chân, lấy điện thoại di động ra lật lung tung, giả bộ nhàm chán.
Cùng lúc đó, Tần Phỉ Tuyết cũng vội vàng đi vào phòng tắm đóng cửa lại.
Cùng lúc đó, cánh cửa cuối cùng đã được mở ra.
Trần Tư Tư mặc một thân trang phục công sở, vẻ mặt mệt mỏi, xuất hiện trước mắt Thẩm Hạo.
Một giây sau, Tần Phỉ Tuyết thấp thỏm bất an giả bộ vừa tắm rửa xong, đẩy cửa phòng tắm ra, rất kinh ngạc nói một câu.
“Di, Tư Tư, sao con lại trở về, không phải thời gian đi công tác còn chưa hết sao?”
Tần Phỉ Tuyết giả vờ trấn định, vừa nói vừa dùng khăn tắm lau mái tóc ướt sũng.
Nếu như vừa rồi không phát sinh chuyện kia, ngay cả Thẩm Hạo cũng cho rằng nàng thật sự vừa tắm rửa xong.
Đúng là mẹ vợ, chẳng những dáng người tốt, diễn xuất càng là hạng nhất, con rể bội phục!
Trong lòng thầm khen một tiếng, Thẩm Hạo giả bộ biểu tình vừa cao hứng vừa ngoài ý muốn, “Đúng vậy Tư Tư, như thế nào trở về cũng không thông báo trước một tiếng, để anh có thể đi đón em chứ.”
Nhưng Trần Tư Tư cũng không thèm liếc mắt nhìn Thẩm Hạo một cái, “Đây không phải là em muốn cho mọi người một cái kinh hỉ sao.”
Nói xong, cho Tần Phỉ Tuyết một cái ôm gấu thật lớn.