Phần 70: Bắt mẹ vợ
Hiện tại hắn chỉ cần làm một chuyện…
Lập tức xông tới, bắt mẹ vợ!
“Dì.”
Thẩm Hạo cúi đầu kêu một tiếng, quần cũng không để ý tới, trực tiếp vọt tới ôm lấy Tần Phỉ Tuyết.
Một đôi tay to thuận lợi trèo lên ngực, bắt lấy hai mảnh mềm mại tùy ý xoa xoa nắn nắn.
Chỗ nóng rực kia đỉnh trên phần bụng bằng phẳng, thỉnh thoảng lại trước sau nhún nhún, giống như dùng đầu ngón tay chọc chọc, khiến Tần Phỉ Tuyết cực kỳ khó chịu.
“Tiểu Hạo, không cần…”
Tần Phỉ Tuyết không nghĩ tới sẽ phát sinh tình huống như vậy, trong lúc nhất thời có chút luống cuống tay chân, vô lực giãy giụa, trong lòng vừa xấu hổ vừa khẩn trương, nhưng lại muốn.
Đặc biệt là tận mắt chứng kiến Thẩm Hạo thủ dâm, nàng cảm thấy cảm giác đó càng thêm mãnh liệt, cần được thỏa mãn khẩn cấp, lúc này khát vọng so với trước mỗi một lần đều mãnh liệt hơn.
“Không cần cái gì vậy dì, là không cần con, hay là không cần cái kia của con”
Nhận thấy Tần Phỉ Tuyết chỉ là đang giãy giụa tượng trưng, Thẩm Hạo yên lòng, đem nàng đặt ở trên tường, một tay đối phó hai mảnh mềm mại, tay kia cách áo ngủ mỏng trượt qua bụng bằng phẳng, đắp vào vùng tam giác bí ẩn ở phía dưới.
Đồng thời vươn đầu lưỡi liếm qua liếm lại trên cần cổ trắng nõn bóng loáng của Tần Phỉ Tuyết, thỉnh thoảng xẹt qua xương quai xanh tinh xảo, thỉnh thoảng lại liếm liếm vành tai.
Dưới thế công cả trên lẫn dưới của hắn, đồng thời còn động miệng, Tần Phỉ Tuyết dần dần trầm luân lạc lối.
“Tiểu Hạo, chúng ta chúng ta không thể như vậy, dì là mẹ vợ của con a, dì là mẹ của Tư Tư.”
Nói như vậy, nàng đã nói rất nhiều lần, tuy rằng nàng biết vô dụng, nhưng lý trí duy nhất nói cho nàng biết, nhất định phải nhấn mạnh sự thật này, không thể tùy ý thất thố phát triển thành như vậy.
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo biết Tần Tuyết Phỉ còn chưa hoàn toàn rơi vào tay, vì thế tay hắn tăng thêm lực đạo, dùng sức xoa nắn.
Tuy rằng áo ngủ rất mỏng, nhưng Thẩm Hạo vẫn cảm thấy phi thường vướng bận, liền vén váy lên trực tiếp duỗi vào bên trong, một bàn tay to không hề ngăn trở dán lên bộ vị mềm mại có lông xù kia, tùy ý sờ soạng.
Chỉ không đến hai ba giây, bàn tay liền truyền đến càng nhiều cảm giác trơn trượt.
Tần Tuyết Phỉ còn đang giãy giụa, bất quá biên độ càng ngày càng nhỏ.
Bộ dáng muốn cự tuyệt còn nghênh đón hướng Thẩm Hạo phóng ra một tín hiệu, chỉ cần hắn lại cố gắng, đêm nay có thể thành công bắt được mẹ vợ…
Vì thế lập tức phân ra hai ngón tay, tiến thêm một bước.
“A… Không cần Tiểu Hạo, không cần…”
Thân thể mềm mại của Tần Phỉ Tuyết nhất thời run lên, phát ra một tiếng rên rỉ làm cho huyết mạch người ta phun trào, rốt cuộc vô lực phản kháng, trực tiếp ngã vào trong ngực Thẩm Hạo, nửa đẩy nửa liền tùy ý để hắn đùa bỡn.
“Đều ướt thành như vậy còn nói không cần, dì, con biết dì kỳ thật phi thường muốn, bằng không làm sao có thể nhìn trộm con làm loại chuyện này chứ.”
Cười hắc hắc, Thẩm Hạo đem cổ áo Tần Phỉ Tuyết kéo xuống, đồng thời đem một mảnh tuyết trắng mềm mại bắt ra.
Dưới ánh đèn nhu hòa, cặp vú mềm mại trắng nõn, to lớn tựa như một cái tô đảo ngược, đường nét đầy đặn, đường cong kinh người, nắm trong tay nặng trịch, rất có trọng lượng.
Dưới động tác của bàn tay to của Thẩm Hạo, cặp vú kia không ngừng biến ảo ra các loại hình dạng, bị bóp tròn chà xát rồi lại kéo phẳng.
Hai điểm phía trên hơi nhô lên, màu sắc cũng không thâm đi bao nhiêu, ngược lại còn thập phần hồng nộn, giống như một quả anh đào, Thẩm Hạo nhìn thấy không nhịn được một ngụm ngậm lấy, dùng sức bú mút liếm liếm.
“A… ưm, mau buông tay đi, Tiểu Hạo, đừng… a… ư… sở dĩ dì không lên tiếng quấy rầy con, là bởi vì sợ con xấu hổ, cũng không phải đang nhìn trộm con, a…”
Tần Phỉ Tuyết miệng nói lời thị phi, hai tay vô lực đẩy Thẩm Hạo, nhưng loại động tác này của nàng không khác gì gãi ngứa, thậm chí còn có chút ý tứ trêu chọc Thẩm Hạo.