Phần 55: Bênh vực
Ba người đều sửng sốt, khi nhìn thấy sắc mặt Thẩm Hạo có chút không tốt lắm, Tần Phỉ Vũ lập tức hiểu được, có chút không vui nói, “Ông xã, có phải anh lại đang giáo huấn Tiểu Hạo không?”
“Sao anh lại có thể như vậy chứ? Mặc kệ nói như thế nào nó cũng là vãn bối, anh là trưởng bối, hơn nữa hai người lại làm cùng một công ty, thân càng thêm thân, về tình về lý đều phải trợ giúp nhiều hơn, mà không phải cả ngày răn dạy cậu ta.”
Tôn Đức nhíu nhíu mày, có chút không kiên nhẫn nói, “Được rồi, anh biết rồi.”
Sau đó nhìn về phía Thẩm Hạo, “Cậu đi ra ngoài đi, danh sách này tôi sẽ nghĩ biện pháp giúp cậu xử lý”
“Đa tạ giám đốc Tôn.”
Thẩm Hạo làm bộ kêu một tiếng, xoay người hướng Tần Phỉ Vũ nháy mắt cười một tiếng, “Cũng đa tạ Tôn phu nhân.”
“Được rồi, ít làm bộ, đi làm đi.”
Thẩm Hạo cười hắc hắc, khi cùng Tần Phỉ Vũ lướt qua, không dấu vết hướng bên tai nàng ta thổi một hơi nóng.
Thân thể mềm mại của Tần Phỉ Vũ nhất thời run lên, cả người tê dại, trong đầu không khỏi nhớ tới tình cảnh đêm đó.
Thẩm Hạo cường tráng, kích thước kinh người, cùng với hai tay bơi trên người nàng, loại cảm giác trước nay chưa từng có này, Tôn Đức chưa bao giờ có thể mang đến cho nàng.
Nghĩ tới đây, nàng theo bản năng nhìn về phía bộ phận kia của Thẩm Hạo, nơi đó quả nhiên phồng lên một đoàn, theo hắn di chuyển, lại từ trên xuống dưới cọ xát, phảng phất như đang khoe khoang kích thước khả quan của mình.
Mà tối hôm đó thứ này thiếu chút nữa tiến vào thân thể của nàng, tuyệt đối có thể làm cho nàng dục tiên dục tử, nhưng cuối cùng lại bị Tôn Đức phá hư.
Nghĩ tới đây, Tần Phỉ Vũ không khỏi có chút tức giận, sau khi Thẩm Hạo đẩy cửa rời đi, trừng mắt nhìn Tôn Đức một cái…
“Sau này đừng lúc nào cũng tìm Tiểu Hạo gây phiền toái, mặc kệ nói như thế nào, nó cũng là bạn trai của Tư Tư, còn có thể là chồng tương lai của con bé.”
“Rồi rồi rồi, anh biết rồi, anh sẽ chăm sóc cậu ta nhiều hơn nữa.”
Nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng Tôn Đức lại nghĩ làm thế nào mượn cơ hội này đá Thẩm Hạo ra khỏi công ty.
Cho dù không thể đuổi Thẩm Hạo ra khỏi công ty, cũng phải kéo hắn ra khỏi vị trí trưởng phòng.
Thẩm Hạo có chút buồn bực ngồi uống cà phê trong phòng nghỉ của công ty, suy tư làm thế nào để giải quyết vị khách hàng khó chơi tên Lý Hoa kia.
Đột nhiên, một trận gió thơm xông vào mũi, Tần Phỉ Vũ mặc một thân váy trắng không tay ngồi xuống trước mặt hắn.
“Vừa rồi chị thấy sắc mặt em rất kém, vì sao Tôn Đức lại mắng em.”
Trong mắt Tần Phỉ Vũ lộ ra vẻ quan tâm, không chỉ vì Thẩm Hạo là bạn trai của Trần Tư Tư, mà là nàng ấy thích tiểu nam nhân “to gan” này.
Biết quan hệ vợ chồng giữa Tần Phỉ Vũ và Tôn Đức cũng không hòa thuận, Thẩm Hạo chỉ có thể lắc đầu cười nói: “Không có gì, đều là vì công việc.”
“Vì công việc cũng không thể không kiêng nể gì liền khiển trách em như thế, sau này nếu anh ta còn dám khi dễ em, em cứ nói cho chị biết, xem chi có thu thập anh ta một trận hay không.”
Tần Phỉ Vũ nắm chặt phấn quyền, ở trước mặt Thẩm Hạo dùng sức vung lên, lại không biết động tác này khiến cho cặp ngực của mình run rẩy lay động, tuy rằng không phải sóng biển mãnh liệt, nhưng cũng là đẹp không sao tả xiết.
Thẩm Hạo nhất thời nhìn đến thẳng mắt, vừa nhìn mới phát hiện Tần Phỉ Vũ hôm nay mặc một chiếc váy rộng thùng thình, bên trong hình như là trạng thái chân không(ý không mặc áo lót).
Hai mảnh đường viền mềm mại cũng không rõ ràng lắm, nhưng bởi vì vừa rồi ngồi xuống không đem váy thu lại, có một bộ phận đặt ở dưới mông, dẫn đến cặp chân trắng bóng nảy nở lộ ra hơn phân nửa.
Nhìn đến đây, Thẩm Hạo trong lòng khẽ động, lặng lẽ đưa tay sờ lên một cái chân ngọc, bắt đầu cọ xát.