Phần 54: Lại bị làm khó dễ
Ngồi trên chiếc ghế sa lon da mềm mại, nhìn căn nhà trang trí xa hoa, Thẩm Hạo ở trong lòng chân thành cảm thán một tiếng, cuộc sống của người có tiền, thật tốt.
“Cà phê hay trà”
“Nước đun sôi là được rồi, cảm ơn ông.”
Đối mặt với câu hỏi của Lý Hoa, Thẩm Hạo lập tức đứng dậy, lễ phép gật gật đầu.
Tiếp nhận ly nước Lý Hoa đưa tới, Thẩm Hạo nhất thời có chút đứng ngồi không yên, không biết nên mở miệng như thế nào.
Bất quá Lý Hoa dẫn đầu phá vỡ trầm mặc, mỉm cười nói, “Tiểu tử, hôm nay cảm ơn cậu, cũng may là có cậu, nếu không chỉ sợ hiện tại tôi đang nằm ở bệnh viện rồi.”
Thẩm Hạo vội vàng xua tay cười nói…
“Ngài quá khách khí, chẳng qua là chuyện nhấc tay mà thôi, tôi tin tưởng bất luận người nào nhìn thấy tình huống như vậy đều sẽ vươn tay giúp đỡ.”
Sau đó hai người có câu không câu nói chuyện trong chốc lát, Lý Hoa đột nhiên chuyển đề tài, “Tiểu tử, cậu làm nghề gì vậy?”
Đối mặt với câu hỏi bất thình lình này, Thẩm Hạo suy nghĩ một chút, quyết định nói thật, vì thế giả bộ rất khổ bức, cười nói…
“Bán nhà, không kiếm được bao nhiêu tiền, còn cả ngày đội gió đội mưa đi tới đi lui.”
Nhất thời, Lý Hoa nhướng mày, toàn bộ ấn tượng tốt đối với Thẩm Hạo hoàn toàn biến mất.
Bởi vì từ sau khi có ý định mua biệt thự, điện thoại di động của ông ta liền cả ngày vang lên không ngừng, hơn phân nửa là bên môi giới bán nhà gọi tới.
Cho nên đối với việc bán nhà, Lý Hoa trong lòng có chút phản cảm, vì thế lạnh lùng nói”Cậu không phải là cố ý đứng chờ ở cửa tiểu khu để chờ tôi đi ra, sau đó tìm cách giới thiệu bán nhà cho tôi đấy chứ.”
Lão già xấu xí này thật khôn khéo, ngay cả chuyện này cũng có thể nghĩ đến!
Thẩm Hạo ở trong lòng thầm mắng một tiếng, vội vàng lắc đầu nói,”Ngài hiểu lầm rồi, tôi chỉ là vừa vặn ở nơi đó chờ người.”
“Như vậy sao…” Nghe được câu trả lời như vậy, trong lòng Lý Hoa buông lỏng, thái độ dần dần chuyển biến tốt đẹp hơn.
Thái độ trước sau của Lý Hoa thay đổi, làm cho Thẩm Hạo hiểu được con đường này căn bản không thể thực hiện được, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, vì thế đứng dậy nói, “Tôi còn có hẹn với người khác, không tiếp tục quấy rầy ngài nữa, xin cáo từ.”
Nói xong, Thẩm Hạo đứng dậy định rời đi, nhưng lại bị Lý Hoa gọi lại,”Tiểu tử, cậu chờ một chút.”
Chỉ thấy hắn từ trong ngực lấy ra một tấm danh thiếp, đưa cho Thẩm Hạo…
“Trên đây này có số điện thoại cá nhân của tôi, về sau có khó khăn gì có thể gọi cho tôi.”
Thẩm Hạo biết Lý Hoa đây là cảm tạ hôm nay hắn ra tay tương trợ mình, cũng không khách khí, liền cười nhận lấy.
“Cảm ơn ông Lý.”
Rời khỏi tiểu khu cao cấp nơi Lý Hoa ở, Thẩm Hạo bắt xe đi thẳng đến công ty, nhưng mông còn chưa ngồi nóng, đã bị Tôn Đức gọi đến văn phòng.
“Thế nào, chuyện của Lý Hoa tiến triển như thế nào.”
Thẩm Hạo thở dài, “Cũng tạm được, đang tiến hành.”
Ba!
Nào biết Tôn Đức lại vỗ bàn mà đứng lên, “Cái gì gọi là cũng tạm được, nếu ngay cả người trong danh sách này cũng không làm xong, vị trí trưởng phòng này liền giao cho người khác có năng lực hơn ngồi đi, cậu cảm thấy có được không?”
Nhìn Tôn Đức sắc mặt vô cùng thối, Thẩm Hạo trong lòng thầm mắng, tên mập chết tiệt, mũ xanh cũng sắp bị lão tử đội vào tới nơi, ở đó mà giả bộ cái gì, đến lúc đó xem ngươi có khóc hay không.
“Nói chuyện đi, thằng nhãi cậu bình thường không phải rất biết nói chuyện sao?”
Tuy rằng trong lòng hận không thể một cước đạp vào mặt Tôn Đức Mập, nhưng Thẩm Hạo mặt ngoài vẫn giả bộ ủy khuất…
“Giám đốc Tôn, tôi…”
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người đẩy ra, Tần Phỉ Vũ thế nhưng đi vào.