Phần 528: Kế hoạch của Tôn Đức
Theo cửa phòng “phanh” một tiếng đóng lại, bầu không khí vốn tràn ngập mập mờ kiều diễm nhất thời tiêu tán, ngoại trừ Tôn Đức còn đang ngáy to thì không còn bất kỳ âm thanh nào nữa.
Một giây hai giây, ước chừng hai ba phút trôi qua, Tôn Đức vốn đang nằm sấp trên bàn ngủ giống như heo chết đột nhiên ngồi thẳng người dậy.
Đôi mắt vương bát đản to bằng hạt đậu xanh kia trợn tròn, làm gì còn nửa phần say rượu.
Khuôn mặt mập mạp của Tôn Đức không hề có một chút vẻ say rượu nào, chỉ có phẫn nộ, không cam lòng cùng oán hận.
“Chết tiệt! Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa là ta có thể bắt quả tang được đôi cẩu nam nữ này, thật đáng chết!”
Sau một phen cuồng nộ qua đi, Tôn Đức nghiến răng nghiến lợi lấy một điếu thuốc ra, châm thuốc rồi hít sâu một hơi.
Thì ra tất cả những chuyện này là hắn đã sớm mưu tính kế hoạch từ trước, từ khi biết mình không có khả năng trở thành người đạt vị trí đệ nhất trong cuộc thi đua thành tích kia, không thể trở thành phó giám đốc bán hàng, hắn liền bắt đầu tính toán làm thế nào để trả thù Thẩm Hạo.
Trước đó hắn vẫn hoài nghi Thẩm Hạo và Tần Phỉ Vũ có quan hệ tình cảm, chỉ khổ là không có chứng cứ, hơn nữa lúc ấy hắn và Tần Phỉ Vũ còn chưa ly hôn bởi vậy hắn cũng không muốn đem sự tình làm lớn, tính toán mở một mắt nhắm một mắt để mọi chuyện trôi qua.
Nhưng nào ngờ Tần Phỉ Vũ cuối cùng lại muốn ly hôn với hắn, thái độ còn kiên quyết như vậy, điều này làm cho hận ý trong lòng hắn đối với Thẩm Hạo dần dần lớn mạnh hơn.
Cho nên, hắn liền nghĩ ra một kế hoạch đem Tần Phỉ Vũ cùng Thẩm Hạo đều hẹn ra, lấy cớ ăn cơm chia tay để mời Thẩm Hạo đến làm nhân chứng, sau đó giả bộ mình không say rượu nằm sấp trên bàn giả bộ ngủ.
Nếu Thẩm Hạo và Tần Phỉ Vũ thật sự giống như hắn nghĩ, nhất định sẽ ở trước mặt mình làm trò, đến lúc đó hắn lập tức tỉnh lại chụp ảnh quay video, có thể làm cho thẩm Hạo thân bại danh liệt.
Quả nhiên, chuyện hắn hoài nghi là đúng.
Một phen đối thoại khiêu khích vừa rồi của Thẩm Hạo cùng Tần Phỉ Vũ hắn đều nghe được từ đầu tới đuôi, lúc đó hắn chỉ hận không thể lập tức một quyền đánh cho Thẩm Hạo máu mũi chảy ròng ròng, trong lòng tức giận đến cực điểm.
Nhưng vì để lấy được chứng cứ, hắn chỉ có thể cố nén giận.
Nhưng không nghĩ tới ngay tại thời khắc mấu chốt lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, khiến cho tất cả kế hoạch đều bị ngâm nước nóng, ngược lại còn chứng thực trên đầu mình quả thật có một cái mũ xanh cao cao.
Một điếu thuốc dưới từng cú rít liều mạng của Tôn Đức, chỉ hai ba ngụm đã cháy hết hơn phân nửa.
Khói thuốc tràn ngập nicotine gắt mũi lượn lờ giữa không trung, che đi khuôn mặt mập mạp tràn ngập oán hận cùng không cam lòng của hắn.
Hiện tại hắn rất hối hận, cũng phi thường hận chính mình.
Hắn ghét tại sao ngay từ ban đầu hắn không ghi âm, mà lại muốn chụp ảnh và quay video.
Tuy rằng nếu đem đoạn đối thoại vừa rồi của Thẩm Hạo và Tần Phỉ Vũ ghi âm lại thì đó cũng không phải chứng cứ mạnh nhất, nhưng cũng đủ để Thẩm Hạo không lấy được nửa điểm chỗ tốt.
Thật không may, hắn đã không làm điều đó.
“Tiểu tử thúi chết tiệt, ngươi chờ đó cho lão tử, một ngày nào đó lão tử sẽ làm cho ngươi thân bại danh liệt!”
Tàn thuốc đỏ tươi bị Tôn Đức gắt gao nắm chặt trong lòng bàn tay, mấy giây sau, trên khuôn mặt mập mạp của hắn không còn nửa điểm biểu tình, nhưng đôi mắt nhỏ kia lại ẩn chứa oán hận băng lãnh đến cực điểm.