Phần 527: Tần Phỉ Tuyết bị thương
Lời này vừa nói ra, Tần Phỉ Vũ nhất thời liền bị hắn chọc cười, đưa tay đem mái tóc nằm rải rác ở một bên má khép ra sau tai, kiều mị nói:
“Vậy hôm nay em còn muốn bị ướt quần hay không?”…
Ôi chao, còn dám đùa giỡn mình sao? Có chút thú vị, lão tử thích!
Cười hắc hắc, Thẩm Hạo lập tức đứng dậy đi tới bên cạnh Tần Phỉ Vũ, từ trên cao nhìn xuống.
Mà góc độ này vừa vặn có thể từ cổ áo nhìn vào, cảnh đẹp hoa trắng mê người như ẩn như hiện làm cho một đoàn tà hỏa chiếm cứ ở bụng dưới trong nháy mắt vọt lên.
“Em ngược lại rất muốn bị ướt quần, nhưng phải xem hôm nay chị Phỉ có chảy nhiều nước hay không.”
Nói xong, đưa tay hướng về phía cái túi phồng kia, tính toán từ trong cổ áo luồn vào tập kích hai mảnh tuyết trắng mềm mại đầy đặn bên trong, nào ngờ lại bị Tần Phỉ Vũ đẩy ra.
“Đừng nóng vội tiểu tử, chị còn muốn uống thêm một chút.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo cười hắc một tiếng:
“Uống rượu không thành vấn đề, nhưng chị có thể không gọi em là tiểu tử có được hay không, tên gia hỏa kia của em một chút cũng không nhỏ, hơn nữa còn rất lớn.”
“Ồ, vậy sao, nó lớn đến mức nào?”
“Lớn đến mức làm cho cả người chị run rẩy, oa oa kêu loạn, chị có muốn thử xem luôn không?”
Đối mặt với lời nói ám chỉ lại khiêu khích cực mạnh này của Thẩm Hạo, Tần Phỉ Vũ không khỏi liếm liếm đôi môi đỏ mọng:
“Chỉ nói không làm giả, đến đây… để chị đây thử xem em có bao nhiêu.”
Đối mặt với yêu cầu của một mỹ nữ nửa say rượu như vậy, liệu có nam nhân nào có thể cự tuyệt? Câu trả lời là không.
Thẩm Hạo lúc này kêu một tiếng…
“Được rồi, chị Phỉ cứ nhìn là biết, tuyệt đối có thể nhét đầy miệng chị!”
Ngay khi cuộc nói chuyện đi đến điểm nóng nhất, đột nhiên một tiếng chuông điện thoại di động chói tai dồn dập vang lên.
Thoáng chốc, hai người đều sửng sốt, sau một chốc thất thần, Thẩm Hạo sờ vào túi của mình:
“Là của tôi.”
Sau khi lấy điện thoại di động ra nhìn thấy số điện thoại hiển thị trên màn hình, Thẩm Hạo không khỏi ngẩn ra, sau đó giơ ngón giữa lên đặt bên miệng, hướng Tần Phỉ Vũ làm một cái thủ thế “suỵt”.
Bởi vì điện thoại là Trần Tư Tư gọi tới.
“Alo, cưng à, có chuyện gì vậy?”
“Anh đang ở đâu thế? Mau đi đến bệnh viện, mẹ em bị ngã, hình như bị bong gân thắt lưng, bây giờ đang trên đường đến bệnh viện!”
Từ trong loa di động truyền ra thanh âm gấp gáp của Trần Tư Tư, nhất thời làm cho Thẩm Hạo vẻ mặt bối rối.
Hắn theo bản năng hỏi:
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Dì bị thương như thế nào? Có nặng hay không?!”
“Mẹ em biểu diễn cho học viên thấy động tác yoga độ khó cao, không cẩn thận té ngã, trực tiếp nằm xuống không gượng dậy được, anh nói xem như thế thì vết thương có nặng không? Sao lại nói nhiều lời vô nghĩa như thế, mau chóng đến bệnh viện! Em sẽ gửi địa chỉ cho anh!”
Nói xong, cuộc gọi liền bị cắt đứt.
“Có chuyện gì vậy? Hình như chị nghe được chị gái chị xảy ra chuyện, có thật hay không?!”
Nguyên bản hai người đang dục hỏa dâng cao, vào giờ khắc này ngoại trừ khẩn trương chính là lo lắng, không còn bất kỳ ý nghĩ muốn vui vẻ nào nữa.
“Dì bị ngã, hiện tại đang trên đường đưa đến bệnh viện, chúng ta mau đi!”
“Được rồi.”
Tần Phỉ Vũ cũng không nói nhảm, lập tức xách túi lên, chuẩn bị cùng Thẩm Hạo rời đi.
Hai người vừa mới đi tới cửa, lại đồng thời dừng lại quay đầu nhìn về phía sau, bởi vì Tôn Đức còn ngủ say sưa ở chỗ này.
“Anh ta…”
“Ai nha, chị Phỉ, đã là lúc nào rồi, đừng để ý đến ông ta, để ông ta ngủ ở đây đi!”
“Cũng tốt, chúng ta đem hóa đơn thanh toán là được.”