Phần 518: Em thấy anh như thế nào
Một tuần mới lại bắt đầu, sáng sớm Thẩm Hạo liền đi tới công ty, phát hiện ánh mắt tất cả nhân viên nhìn hắn đều tràn ngập ngạc nhiên cùng sùng bái, thậm chí còn có chút ghen tị.
Đối với việc này, Thẩm Hạo rất tò mò, nhưng cũng không để ở trong lòng.
Đi vào văn phòng, vừa ngồi xuống còn chưa kịp mở máy tính ra, Sở Uyển Ngôn được xưng nữ thần băng sơn trong toàn bộ bộ phận bán hàng đã khoan thai tiền vào.
Vẫn là một bộ trang phục công sở tương đối bảo thủ, nhưng phối hợp với vóc dáng cao gầy có tỷ lệ hoàn mỹ của nàng, lại là một phong cảnh đẹp khiến người ta không thể bỏ qua.
“Phanh!”
Trong nháy mắt cửa phòng đóng lại, Sở Uyển Ngôn xoay người, nhìn nam nhân cũng không đẹp trai nhưng toàn thân lại tản ra mị lực thành thục trước mắt, cười nhạt một tiếng.
“Anh Thẩm, anh thật đúng là có bản lĩnh nha, nhanh như vậy đã đẩy thành tích lên vị trí số 1.”
“Anh không thấy sao, vừa rồi sắc mặt Trương Phi Vân và Tôn Đức kia khó coi cỡ nào, giống như vừa mang một đôi giày mới đi ra khỏi cửa thì giẫm phải phân chó, thật sự là cười chết bổn tiểu thư.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo nhếch môi cười.
“Thế nào? Đừng nói là Sở đại tiểu thư cũng đỏ mắt đấy nhé?”
Sở Uyển Ngôn hơi sửng sốt, sau đó cười khẽ lắc đầu.
“Anh Thẩm, anh cảm thấy em còn cần phải tham gia cái gọi là cuộc thi thành tích này sao?”
“Nếu vậy, em đây là… đặc biệt đến báo tin vui cho anh sao? Bất quá hiện tại báo tin vui cũng có chút quá sớm rồi.”
Thẩm Hạo không khỏi cảm thấy nghi hoặc, làm việc cùng Sở Uyển Ngôn ở công ty lâu như vậy, hắn biết rõ, nàng chính là loại người vô sự không lên Tam Bảo Điện*.
Ý nói: Không có việc thì không xuất hiện…
“Không có, em chỉ đặc biệt đến nói cho anh biết bộ dáng ăn kia của Tôn Đức và Trương Phi Vân khó coi đến mức nào.”
Nói xong, Sở Uyển Ngôn cười nhạt một tiếng, làm lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu ở hai bên má tinh xảo, phối hợp với khuôn mặt không thể bắt bẻ kia, chính là lực sát thương mười phần, khiến Thẩm Hạo nhìn thấy cũng có chút ngây người.
Nhận thấy được phản ứng trên khuôn mặt hắn, khuôn mặt xinh đẹp của Sở Uyển Ngôn hơi đỏ lên, trong lòng không khỏi có chút cao hứng, nhưng ngay cả chính nàng cũng không biết vì sao lại như vậy.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút nặng nề, cũng may giờ phút này nàng lại mở miệng.
“Đúng rồi, anh Thẩm, chuyện lần trước anh nói với em, em đã giúp anh hỏi thăm.”
“Trong số những người bạn cùng lớp của em thực sự có một số người đang cần mua nhà, nếu anh nhất định phải có được những danh sách vào lúc này, vậy lát nữa em sẽ gửi thông tin liên lạc của anh cho bọn họ, để bọn họ liên hệ với anh nhé?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo vui mừng không thôi.
Chuyện tốt thật sự là một đợt nối đuôi một đợt a, xem ra gần đây nữ thần may mắn lại bắt đầu chiếu cố lão tử rồi, thật tốt!
“Được, vậy làm phiền Tiểu Sở nhé, anh cũng không khách khí với em, buổi tối mời em ăn cơm, ok?”
Lại ăn cơm? Chuyện xảy ra vào lần ăn cơm trước đó vẫn để lại bóng ma cho bổn tiểu thư đấy!
Nghĩ thế, nàng cười nhạt mở miệng.
“Há mồm ngậm miệng là muốn mời em ăn cơm, còn nói không khách khí với tôi?”
“Được rồi, ăn cơm thì không cần thiết, sau này ở trong công ty em còn phải dựa vào đại giám đốc Thẩm anh nhiều hơn.”
Thẩm Hạo nhất thời vui vẻ, hơn nữa người gặp chuyện vui tinh thần đều là sảng khoái, liền nửa đùa nửa thật nói.
“Chúng ta đây coi như là thương nghiệp nâng đỡ lẫn nhau không phải sao? Bất quá Tiểu Sở, em cảm thấy người anh này như thế nào?”