Phần 517: Thật nhiều
Tần Phỉ Tuyết vừa mới đi ra khỏi phòng bếp lập tức sửng sốt, đồng thời lông mày khẽ nhíu lại.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có chuyện gì với tiểu Phỉ vậy? Âm thanh này thật kỳ lạ!
Vì thế nghi hoặc lên tiếng:
“Phỉ Vũ, em làm sao vậy?”
“Không có, không có việc gì chị, em bị đau bụng, ngồi xổm nửa ngày cũng không thể đi ra, sắp đem em nghẹn chết rồi.”
“Ồ, thế à, được rồi. Đúng rồi, Tiểu Hạo đâu? Em có thấy không?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo nhịn xuống khoái cảm mãnh liệt, nhỏ giọng nói vào bên tai Tần Phỉ Vũ.
“Nói cho dì ấy biết vừa rồi em cũng bị đau bụng, nhưng nhà vệ sinh bị chị chiếm mất cho nên đi ra ngoài.”
Tần Phỉ Vũ liền nói theo lời hắn, tuy rằng Tần Phỉ Tuyết vẫn có chút nghi hoặc, nhưng cũng không để ở trong lòng, xoay người lại đi vào phòng bếp tiếp tục bận rộn.
Hai ba phút sau, Thẩm Hạo rốt cục đạt tới bờ vực phun trào, gắt gao nắm lấy hai mảnh tuyết trắng của Tần Phỉ Vũ, điên cuồng mãnh liệt cắm vào thêm hai ba mươi cái.
Một giây sau, theo thân thể một trận kịch liệt co giật, Thẩm Hạo chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều tẻ nhạt vô vị.
Tần Phỉ Vũ ngồi xổm trên bồn cầu, nhận thấy dịch thể nóng ẩm đang không ngừng từ trên người rơi xuống phía dưới, hờn dỗi liếc mắt nhìn Thẩm Hạo, vẻ mặt ửng hồng nói.
“Thật nhiều nha, đây là tích góp được mấy ngày rồi?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo cười hắc hắc.
“Cũng không có mấy ngày, bất quá một giọt em cũng không muốn lãng phí, toàn bộ đều để dành cho chị Phỉ, chị thoải mái không?”
“Thằng nhóc thối, em nói xem? Vừa rồi thiếu chút nữa khiến chị kêu thành tiếng, đều là do em, lần này ngay cả quần lót cũng không mặc lại được rồi.”
“Không có việc gì đâu chị Phỉ, không mặc được thì không mặc, không mặc quần lót thật ra cũng rất thoáng mát mà.”
Tần Phỉ Vũ bị lời này của hắn chọc cười, thẹn thùng nhìn hắn.
“Em đây, thật sự là oan gia của chị, được rồi, chị dọn dẹp xong sẽ đi ra ngoài lôi kéo chị Tuyết, sau đó em hẵng tranh thủ đi ra.”
“Được, bất quá chị Phỉ, chị phải xịt chút nước hoa, mũi mẹ vợ em rất linh hoạt…”
Nhìn Tần Phỉ Vũ đóng cửa toilet, Thẩm Hạo vội vàng khóa trái bên trong, vừa thanh lý cơ thể, trong đầu vừa ảo tưởng nếu có thể đồng thời đem mẹ vợ cùng Tần Phỉ Vũ đưa lên giường thì tốt biết bao.
Hai chị em gái xinh đẹp lớn lên giống nhau như đúc, mỗi một người đều có vẻ đẹp riêng, ý vị bất đồng, nếu như có thể cùng ngủ chung, đến một hồi đại chiến ba người, hình ảnh kia… chỉ nghĩ tới cũng đủ làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Không được, xem ra sau này mình phải thường xuyên tới đây bồi dưỡng tình cảm với mẹ vợ nhiều hơn, đặt nền móng tốt cho tương lai, hắc hắc…
Buổi tối Trần Tư Tư đi làm về, nghênh đón nàng là một bàn thức ăn thịnh soạn.
Nhìn hình ảnh ba đại mỹ nữ trên bàn ăn vừa nói vừa cười, trong đầu Thẩm Hạo dần dần toát ra một ý nghĩ lớn mật, bất quá hắn cũng chỉ có thể nghĩ tới, bởi vì tạm thời còn không thực hiện được.
Đã nhiều ngày không thân thiết với bạn gái mình, bởi vậy cơm nước xong Thẩm Hạo quyết định ở lại một đêm, nhưng Trần Tư Tư lại bảo hắn trở về nhà của hắn.
Lý do rất đơn giản, dì út của mình sắp ly hôn, nàng phải an ủi dì ấy.
Không có biện pháp, Thẩm Hạo đành phải một mình trở về nhà mình, nhưng Trương Uyển lại không có ở đây, để lại cho hắn một cái ghi chú, nói là bên studio tạm thời có một khách hàng muốn tới lấy ảnh cưới, cho nên về trước.
Cứ như vậy, một ngày vui vẻ mà lại bận rộn, theo Thẩm Hạo nằm ở trên giường hai mắt nhắm nghiền, lặng yên trôi qua.