Phần 516: Em vào đây
Một giây sau, Thẩm Hạo vươn một tay ra, tách hai ngón tay nắm lấy một bên quần chữ T, khẽ kéo sang một bên, đồng thời tay kia đỡ lửa nóng chống lên mảnh rừng rậm mềm mại đã sớm tràn ngập ẩm ướt.
“Chị Phỉ, em vào đây!”
“Tiến vào đi, chị chờ em cả nửa ngày rồi, nhanh lên…”
Thanh âm nũng nịu vang lên, khiến Thẩm Hạo nghe được mà tà hỏa bốc cao, nhận thấy nơi đó đã ướt đẫm như lũ lụt, lập tức không do dự nữa, tìm đúng vị trí, hướng về phía trước ưỡn mạnh một cái…
Nương theo một loại khoái cảm khó có thể nói thành lời lại quen thuộc truyền đến, Thẩm Hạo cùng Tần Phỉ Vũ đều hít sâu một hơi.
Cái loại cảm giác được lấp đầy này lập tức xua tan trống rỗng, chỉ còn sảng khoái tê dại không cách nào hình dung.
Tần Phỉ Vũ hoàn toàn chìm đắm dưới cảm giác sảng khoái khác thường này, may mà lý trí của nàng vẫn còn, một mực lặng im không cất tiếng kêu.
Thẩm Hạo thì nặng nề thở hổn hển, thoáng cái đã nhanh hơn một chút, từng chút dùng sức, ở phía sau điên cuồng phát động công kích.
Một đôi tay to cũng không nhàn rỗi, thỉnh thoảng vươn tới trước ngực nàng nắm lấy hai mảnh tuyết trắng đầy đặn mềm mại kia mà giày vò, thỉnh thoảng lại bóp lấy vòng eo nhỏ nhắn đường cong duyên dáng yểu điệu ra sức cắm vào.
Một loại tâm lý vui vẻ khi yêu đương vụng trộm dần dần bốc lên trong lòng hai người, kích thích dục vọng trong người bọn họ càng thêm mạnh mẽ.
Dù sao trong nhà cũng không chỉ có hai người bọn họ, còn có Tần Phỉ Tuyết.
Mà thân phận của Thẩm Hạo chính là con rể tương lai của Tần Phỉ Tuyết, là chồng tương lai của Trần Tư Tư.
Tần Phỉ Vũ lại là dì út tương lai của Thẩm Hạo, em gái ruột của Tần Phỉ Tuyết.
Nhưng lúc này hai người lại ở trong phòng tắm chật hẹp, làm ra loại chuyện kích tình trái với lẽ thương này.
Cho nên bất kể là về mặt sinh lý hay tâm lý, bọn họ đều nhận được thỏa mãn cực lớn.
Hơn nữa thời gian gấp gáp, từ lúc vừa đi vào Thẩm Hạo liền chưa từng dừng lại, cả người giống như một cái máy đóng cọc.
Cặp mông rắn chắc theo thắt lưng không ngừng rung động, giống như một động cơ nhỏ chạy bằng điện.
Thời gian hai ba phút dưới trận làm tình mãnh liệt của hai người lặng lẽ trôi qua, Thẩm Hạo không có chút cảm giác muốn phóng thích, mà Tần Phỉ Vũ lại sắp nghênh đón đợt cao trào đầu tiên.
Theo tần suất cắm vào rút ra của Thẩm Hạo dần dần tăng nhanh, rốt cục nàng cũng không chống đỡ nổi nữa, thân thể mềm nhũn, mắt thấy khuôn mặt xinh đẹp mềm mại sắp tiếp xúc thân mật với vách tường, cũng may vào thời khắc quan trọng Thẩm Hạo nắm lấy hai mảnh tuyết phong của nàng, cánh tay dùng sức kéo về phía sau.
Nhất thời, tư thế hai người xảy ra biến hóa.
Chỉ thấy Thẩm Hạo áp sát Tần Phỉ Vũ, hai tay xuyên qua nách nàng, bắt lấy hai mảnh tuyết phong trắng như tuyết của nàng, không ngừng điên cuồng xoa bóp.
Mà hai tay Tần Phỉ Vũ thì nắm lấy cánh tay cường tráng hữu lực của hắn, đầu vô lực tựa vào bả vai hắn, mắt đẹp nửa híp lại, khuôn mặt ửng hồng, mấy chiếc răng ngọc gắt gao cắn chặt đôi môi đỏ mọng, không để cho mình phát ra nửa điểm thanh âm.
“Phỉ Vũ, đến giúp chị một chút… người đâu rồi? Còn cả Tiểu Hạo nữa, cũng không thấy đâu cả, hai người đi đâu vậy?”
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm của Tần Phỉ Tuyết, làm cho hai người đang đắm chìm trong hoan oái bị dọa cho hoảng sợ.
Nhịn xuống cảm giác sảng khoái thực cốt tê dại cùng với thế đến mãnh liệt khi sắp cao trào, Tần Phỉ Vũ tận lực dùng giọng điệu bình tĩnh nói.
“Chị, chị, em ở trong phòng tắm… a… Thôi nào, sắp chết… A…”
Dưới tác dụng tâm lý cộng thêm bầu không khí kích thích, lúc này Tần Phỉ Vũ đột nhiên nghênh đón cao trào.