Phần 506: Vẫn là làm lãnh đạo thoải mái
“Chẳng những xử lý danh sách, hơn nữa còn được đùa bỡn một phú bà xinh đẹp, tuy rằng không thể thật sự súng thật bắn đạn thật, nhưng loại cảm giác này. Thật tuyệt vời.”
Lẩm bẩm nói xong, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào bên ngoài trời đã ngừng mưa.
“Em còn chưa đi sao? Còn muốn từ chỗ chị nhận được danh sách tăng thành tích nữa hay không?”
Ngay khi Thẩm Hạo đang suy nghĩ lung tung, Lý Mỹ Linh đã thay sang một bộ đồ ngủ gợi cảm, xuất hiện trước mặt hắn.
Thấy thế, Thẩm Hạo liếm liếm môi, “Chị à, chị thật sự là quá quyến rũ a!”
Nghe nói như vậy, Lý Mỹ Linh tim đập thình thịch, ra vẻ lạnh lùng lườm hắn một cái…
“Tiểu tử thúi, chỉ biết miệng lưỡi trơn trượt, mưa đều đã ngừng lại, mau đi đi!”
“Chị, đừng tức giận, hôm khác chúng ta lại gặp nhé, em thanh lý một chút liền đi.”
Chờ đến khi Thẩm Hạo mặc lại quần áo đã được sấy khô, đẩy cửa rời đi, Lý Mỹ Linh đứng ở lầu hai đột nhiên lên tiếng.
“Tiểu tử thúi, nhớ kỹ, đừng để Tiểu Uyển biết việc này!”
“Chị yên tâm đi, chuyện này tuyệt đối sẽ không có người thứ ba biết, em đi đây, nếu như muốn thì cứ tùy thời gọi điện thoại cho em, mặc kệ là trễ cỡ nào em đều sẽ đến.”
Nói xong, hắn chống hai tay lên thắt lưng, trước sau ưỡn lên vài cái, dưới ánh mắt nhìn chăm chú đầy xấu hổ của Lý Mỹ Linh, cười hắc hắc rời đi.
Ra cửa Thẩm Hạo ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, giờ phút này, bầu trời quang đãng mây xanh vạn dặm, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi, hồi tưởng lại một màn vừa rồi, Thẩm Hạo không khỏi cười thành tiếng.
Một ngày đáng nhớ khác, thật tuyệt vời!
Sau khi trở lại công ty, Thẩm Hạo cố ý xem bảng chỉ số hiệu suất, mặc dù số liệu tuần trước còn chưa cập nhật, nhưng Tôn Đức đã vững vàng đứng đầu, tiếp theo là Trương Phi Vân.
Hai người cộng lại đạt được thành tích chừng mấy trăm vạn, trong đó Tôn Đức chiếm hơn phân nửa.
“Thú vị, xem ra tên mập mạp chết tiệt Tôn Đức này là tính toán mượn cơ hội này để bay lên trời, bất quá lão tử sẽ không để cho ngươi cơ hội này đâu, chờ đó mà xem!”
Sau khi lắc đầu lầm bầm một phen, Thẩm Hạo trở lại văn phòng, đem văn kiện trong tay sửa sang lại, trái phải kiểm tra thấy không có việc gì, lúc này mới nhớ tới cô bạn gái chính hiệu của mình.
Từ khi Trương Uyển dọn vào nhà hắn, hai người liền không biết xấu hổ mà cùng nhau sống trong thế giới của riêng hai người, cơ hồ sắp quên mất Trần Tư Tư.
Vì thế Thẩm Hạo lấy điện thoại di động ra, bấm số của Trần Tư Tư.
Tiếng chuông điện thoại dễ nghe vang lên vài tiếng, lúc này cuộc gọi mới được kết nối.
“Sao thế? Em đang làm thêm giờ.”
Trong loa truyền ra thanh âm có chút bất mãn của Trần Tư Tư, Thẩm Hạo liền nghe ra, cô bạn gái này của hắn tựa hồ có chút oán giận về việc phải tăng ca.
Ngẫm lại cũng đúng, ngày cuối tuần tốt đẹp lại ở công ty khổ sở làm thêm giờ, cho dù là ai cũng sẽ khó chịu.
Vì vậy, cười hắc hắc nói.
“Bé cưng, ông xã biết em không hài lòng, như vậy đi, bây giờ anh sẽ đi đến công ty để tìm em, muốn ăn thứ gì cứ tùy tiện nói, anh sẽ mua cho em.”
“Đừng, anh vẫn là đừng tới, anh có đến em cũng không có thời gian để chào hỏi anh, nếu anh có cái tâm kia thì đến nhà em nấu một bữa ăn thật ngon cho em và mẹ em là được.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo sửng sốt, vừa định trả lời, liền nghe Trần Tư Tư nói…
“Anh có chìa khóa nhà em mà đúng không? Nếu không có thì đến công ty em để lấy, vậy nhé, em làm việc đã.”
Cuối tuần mà phải tăng ca, công ty này cũng thật biết cách ép người, xem ra vẫn là làm lãnh đạo thoải mái a!
Đắc ý cười cười, Thẩm Hạo lục túi quần, chìa khóa nhà mẹ vợ vẫn còn ở đây, thấy thế hắn liền rời khỏi công ty đi thẳng đến tiểu khu Tử Kinh Hoa.