Phần 494: Mời rượu
Hắn đoán không sai, Lý Mỹ Linh quả thật đã lấy một chai rượu ngoại từ trong tủ rượu ra, cũng quả thật là muốn uống rượu với hắn, nhưng không phải như hắn nghĩ, chỉ là nàng cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Bởi vì Lý Mỹ Linh cảm thấy hắn ta đến nhà mình làm khách, kết quả lại để cho khách vào bếp nấu cơm cho mình ăn, nên tính toán mời hắn uống chút rượu để bù lại.
“Em có uống rượu được không?”
Nghe nàng nói như vậy, lại nhìn vẻ mặt Lý Mỹ Linh lộ ra vẻ hỏi thăm, Thẩm Hạo nở nụ cười.
“Chị, chị không nên hỏi em là có uống rượu hay không? Chị nên hỏi là em uống được mấy chai mới đúng.”
Lời này vừa nói ra, Lý Mỹ Linh liền bị chọc cười: “Ái chà, Tiểu Thẩm, có phải em đã sớm ngắm nghía mấy chai rượu trong tủ rượu từ sớm rồi không?”
“Nào có, bất quá chị đã muốn uống, em tự nhiên là sẽ phụng bồi đến cùng, dù sao thì chuyện uống rượu này hình như cho tới bây giờ em còn chưa từng sợ ai.”
Tiểu nam nhân này, thật đúng là hài hước dí dỏm nha, thật thú vị.
Nghe thế, Lý Mỹ Linh cũng không nói nhảm, sau khi mở rượu ra liền đổ đầy ly, sau đó nâng ly trước.
“Kỳ thật bình thường chị cũng không uống rượu nhiều, bất quá hôm nay ít nhiều cũng phải uống một chút, dù sao em đến nhà chị làm khách mà chị còn để cho em nấu cơm, thật sự là ngượng ngùng.”
“Chị, chị nói lời này liền cứ như thể chúng ta là người ngoài, có gì đâu mà phải ngượng ngùng, chẳng qua cũng chỉ là mấu một bữa cơm đơn giản mà thôi.”
Kỳ thật Thẩm Hạo muốn nói ngoại trừ chỗ phía dưới kia, toàn thân cô, chỗ nên thấy tôi đều đã thấy hết, còn có cái gì mà phải ngượng ngùng.
Đương nhiên, lời này hắn khẳng định không thể nói ra ngoài miệng.
Trong lúc đẩy ly đổi ly, hai người mỗi người uống ba bốn ly, cứ thế một chai rượu ngoại rốt cuộc cũng thấy đáy, bầu không khí cũng trở nên hòa hợp vui vẻ, lời nói cũng trở nên nhiều hơn.
Dưới tác dụng của rượu, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Mỹ Linh ửng hồng, ánh mắt tuy không mê ly, nhưng cũng lộ ra vài phần mờ mịt.
Cần cổ trần trụi cùng với da thịt hoa trắng đã có mấy chỗ phiếm hồng, thật giống như hoa mai nở rộ trong tuyết, hết sức mê người.
Hơn nữa sau một loạt các loại động tác, cổ áo choàng tắm vốn được bọc kín lúc này cũng đã mở rộng ra hơn một chút, cặp song phong đầy đặn đều lộ ra hơn phân nửa.
Đặc biệt là một khe rãnh thâm sâu mê người, theo nàng nâng ly ngửa đầu uống rượu, bị ép hiện ra càng thêm rõ ràng.
Lúc này, nàng buông ly rượu xuống, một bàn tay nhỏ bé khẽ nâng má, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Thẩm Hạo.
“Tiểu Thẩm, em làm nghề này được mấy năm rồi? Chị thấy em rất biết ăn nói, hẳn là đã lừa gạt được không ít tiểu cô nương nhỉ?”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo vội vàng lắc đầu.
“Chị, chị nghĩ nhiều rồi, đừng thấy miệng em khôn khéo mà hiểu lầm, đây thế nhưng chỉ giới hạn ở công việc, đến bây giờ em còn chưa có bạn gái đâu.”
Trong trường hợp này, hắn có thể nói rằng hắn đã có bạn gái hay không? Tất nhiên là không, bởi vì hắn có một chút ý nghĩ với Lý Mỹ Linh.
“Đúng vậy, vậy em cảm thấy Tiểu Uyển thế nào?”
Ta lau, nữ nhân này nói như thế là có ý gì? Dự định làm bà mối?
Nhìn Lý Mỹ Linh phong tư trêu người, Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng, nói:
“Chị Uyển đương nhiên rất tốt a, bất quá người ta đã là phụ nữ đã có chồng, em không có cơ hội.”
“Tiểu Uyển đã ly hôn rồi, em không biết sao? Tiểu Thẩm, nói thật, nếu như em có ý với Tiểu Uyển, chị có thể giúp em mai mối.”