Phần 483: Hạ nhiệt khẩn cấp
Trương Uyển ném một ánh mắt quyến rũ về phía Thẩm Hạo, sau đó nhấc mông ngồi lên trên người hắn, vươn tay nắm lấy vật nóng rực kia, mông mật bắt đầu từ từ chìm xuống, đem cây côn thịt kia nuốt vào trong người.
“Ồ… Thật trướng, thật nóng.”
“Thật thoải mái, ý tá Trương, bên trong cô vừa nóng vừa trơn, sắp làm tan chảy tôi mất rồi.”
Nghe hắn nói như vậy, Trương Uyển cắn lên đôi môi đỏ mọng, cổ vũ tác khí, trực tiếp ngồi xuống!
“A… sắp bị phá vỡ mất rồi!”
Trương Uyển nhất thời phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn đầy hưng phấn, mà Thẩm Hạo cũng hít một hơi khí lạnh.
Cái loại cảm giác trơn trượt chặt chẽ này lại một lần nữa đánh sâu khắp toàn thân, cảm giác trướng đau ngay khi đi vào trong người Trương Uyển cũng lập tức biến mất khiến cho hắn thoải mái nhắm mắt lại, chậm rãi hưởng thụ.
Ban đầu Trương Uyển vẫn không dám hoàn toàn nuốt chửng cây gậy thịt kia ngay lập tức, mà từng chút từng chút chậm rãi ngồi xuống.
Nhưng theo thời gian trôi qua, cái loại cảm giác được chống đỡ lấp đầy, làm cho nàng nhịn không được muốn đạt được nhiều hơn.
Rốt cục, sau khi hoàn toàn thích ứng với kích thước của Thẩm Hạo, Trương Uyển liền khẩn cấp điên cuồng cưỡi ngựa, đồng thời vẫn không quên sắm vai nhân vật của mình.
“Thẩm tiên sinh, dương… dương vật của ngài quá nóng, tôi… tôi đang hạ nhiệt khẩn cấp… a… a… thật trướng… ngài… ngài thấy sao rồi?”
“Thoải mái… rất thoải mái, y tá Trương, tiểu bức của cô vừa ướt vừa trơn… lại cắn tôi thật chặt…”
Nói xong, hắn dùng sức ưỡn thắt lưng, điên cuồng thúc ngược lên trên khiến Trương Uyển đang ở tư thế cưỡi ngựa cả người không ngừng xốc nảy, phập phồng lên xuống.
Nương theo mỗi một lần hắn dùng sức va chạm, hai mảnh tuyết trắng mềm mại trước ngực Trương Uyển liền như hai đoàn bột được hoàn toàn lên men tốt, có tiết tấu từ trên xuống dưới lay động, nổi lên từng trận sóng thịt hoa trắng.
Hai điểm đỏ tươi màu sắc hơi thâm trầm đã hoàn toàn nhô lên, trở thành tồn tại chói mắt nhất, muốn làm cho người ta không chú ý cũng không được.
“Ý tá Trương, công phu lắc vú này của cô là học theo ai vậy? Lắc thật đẹp.”
Nói xong, hắn vươn tay về phía trước, bắt lấy cặp vú đang không ngừng xốc nảy phía trước, nhẹ nhàng cùng nặng nề xoa nắn.
“A… nhẹ một chút…”
Thế nhưng Thẩm Hạo chẳng những không nhẹ lại, còn dùng tay tát lên vú của nàng “ba” một tiếng, khiến da thịt trắng nõn trước ngực lập tức nổi lên dấu năm ngón tay đỏ chót.
“A… Thật sảng khoái, Thẩm Hạo… dùng sức.”
Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng, đối với loại sở thích đặc thù này của Trương Uyển hắn đã sớm thấy không trách.
“Đây chính là y tá Trương nói đấy nhé, đợi lát nữa bị tôi đánh đau cũng đừng trách tôi không thương hoa tiếc ngọc.”
Nói như thế xong, Thẩm Hạo lại không chút do dự, giơ tay lên lại nặng nề tát thêm một cái.
Đương nhiên, hắn không dám dùng toàn lực, bằng không nhất định sẽ khiến Trương Uyển hít vào một hơi khí lạnh vì đau, trong cười có khóc.
Tiếng vỗ thanh thúy lại vang lên, thân thể mềm mại của Trương Uyển đột nhiên run lên, đồng thời cất tiếng, hai tay chống lên vai Thẩm Hạo, điên cuồng cưỡi ngựa lên.
“A… chính là như vậy… chính là như vậy… Thẩm tiên sinh thật lợi hại.”
Tiếng rên rỉ mê người như khóc như cười không ngừng từ trong cái miệng nhỏ nhắn anh đào đang khẽ khép lại của Trương Uyển truyền ra, một đôi tuyết phong mềm mại trắng nõn đầy đặn dưới sự giày vò của Thẩm Hạo đã hoàn toàn đỏ bừng một mảnh, thậm chí rõ ràng có thể thấy được năm dấu tay đỏ thẫm.
Nhưng nàng đã hồn nhiên bất giác, vẫn điên cuồng cưỡi ngựa như trước, hai mảnh tuyết trắng mềm mại đỏ bừng theo động tác trái phải lắc lư không ngừng, nhưng lại không thoát khỏi bàn tay Thẩm Hạo.