Phần 482: Dùng tiểu bức đo nhiệt độ
“Chán ghét, ngài như vậy, tôi còn giúp ngài khám bệnh như thế nào được, Thẩm tiên sinh, có phải ngài đang giả bệnh hay không?”
“Nào có, y tá Trương, cô thấy đấy, côn thịt của tôi sưng to như vậy, có thể không đau được sao, cô kiểm tra cho tôi đi mà.”
Nói xong, Thẩm Hạo giật giật mồng, để cây côn thịt thô to của mình càng tiến gần về phía mặt của Trương Uyển hơn.
Trương Uyển thấy vậy thì mặt đỏ tai hồng, liền lấy tay quạt quạt, nói:
“Kỳ quái, hôm nay sao lại trời lại nóng như vậy, Thẩm tiên sinh, ngài không ngại nếu tôi mở nút áo ra chứ?”
Ánh mắt Thẩm Hạo lúc này đã ẩn chứa dục vọng thâm trầm, vừa nhìn chằm chằm nàng vừa khàn giọng nói:
“Không ngại.”
Vì thế, Trương Uyên ở ngay dưới ánh mắt nóng rực chăm chú của Thẩm Hạo, chậm rãi cởi bỏ từng nút áo y tá, từng cái từng cái được gỡ ra, da thịt trắng nõn trên người nàng cũng từng chút từng chút bại lộ ra, chờ đến khi nàng triệt để cởi xong nút áo, liền nghe Thẩm Hạo nói:
“Y tá Trương, cô mặc nội y gợi cảm như vậy, là đang muốn quyến rũ tôi sao?”
Trương Uyển cố ý cởi áo y tá ra, lộ ra cặp vú sữa đầy đặn cùng vùng bụng bằng phẳng cùng khu vực tam giác lông mao dày đặc, trang phục y tá siêu ngắn lúc này chỉ khoác hờ trên người, mặc mà như có như không, chỉ che khuất được một bộ phận da thịt, loại cảm giác mập mờ muốn lộ ra này càng có thể kích thích cảm giác của nam nhân, khiến Thẩm Hạo nhìn mà hô hấp liền trở nên nặng nề, muốn đưa tay sờ bức nàng, lại bị nàng dùng tay hất ra.
“Chán ghét, Thẩm tiên sinh, tôi chỉ là hơi nóng nên mới cởi nút áo, chứ không nói sẽ cho ngài sờ a, rốt cuộc ngài có muốn tôi giúp ngài kiểm tra nữa hay không, nếu không thì tôi còn trở về bệnh viện, công việc rất bận rộn a.”
Thẩm Hạo nghe thế liền rụt tay lại, nghiêm chỉnh nằm trên giường nói.
“Vậy phiền y tá Trương tiếp tục kiểm tra cho tôi.”
“Được rồi, vậy bây giờ tôi sẽ bắt đầu xoa bóp nơi này cho ngài, nếu có chỗ nào không thoải mái, ngài lại nói cho tôi biết, thế nào?”
Thẩm Hạo lúc này đã kích động không thôi nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, thân thể căng thẳng, một cây côn thịt tím đen trướng to đến cực hạn, gân xanh trên thân gậy bành trướng, tựa như rồng như rắn, nằm dưới lớp biểu bì, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn đáng sợ.
Chính là đại gia hỏa này, mỗi lần đều đem giày vò nàng đến dục tiên dục tử, không cách nào tự kiềm chế, bộ dáng của nó có bao nhiêu xấu xí, có thể làm cho nàng có bấy nhiêu sảng khoái. Chỉ nhìn thứ này, Trương Uyển cũng đã cảm thấy cả người mềm nhũn.
Phía dưới cũng ngứa ngày không thôi, chỉ ước sao nhanh chóng được an ủi.
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy gậy thịt cứng rắn tím đen thô tô, màu sắc tương phản giữa hai thứ khiến nàng nhìn mà kích động không thôi.
Lòng bàn tay mềm mại như bông khẽ trượt lên trượt xuống thân gậy thịt, cảm nhận sự cứng rắn cùng nhiệt độ nóng bỏng của nó khiến Trương Uyển cảm thấy như sắp bị bỏng, khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, vươn đầu lưỡi liếm liếm lên trên như muốn xoa dịu cảm giác khô nóng trong người.
“Thẩm tiên sinh, hiện giờ tôi vẫn chưa nhận ra được điểm khác thường, có lẽ phải kiểm tra sâu hơn nữa.”
“Sâu hơn nữa, sâu hơn như thế nào vậy y tá Trương?”
“Chính là dùng tiểu bức của tôi để kiểm tra nhiệt độ a, thứ này quá nóng, trước hết phải hạ nhiệt xuống mới được.”
Thẩm Hạo nghe vậy thì lập tức đáp ứng:
“Được được, đều nghe lời y tá Trương!”