Phần 480: Ăn ngon mới có sức
Thấy mình vừa nói ra lời này, Thẩm Hạo liền sững sờ tại chỗ, hơn nửa ngày không trả lời, Trương Uyển liền biết mình đoán trúng rồi, lúc này lập tức hờn dỗi một tiếng.
“Được lắm, tiểu tử thúi nhà cậu thật sự là thấy một người yêu một người, ăn trong chén còn phải nhìn trong nồi.”
“Bất quá chị cũng chỉ có thể cảnh cáo em, vẫn là câu nói lúc trước, Lý Mỹ Linh không phải là một người phụ nữ bình thường, em đừng để đến lúc đó ăn không nổi cá mà ngược lại chọc một thân tanh!”
Nghe nói như vậy, lại nhìn biểu tình của Trương Uyển, Thẩm Hạo liền cười hắc hắc, nói:
“Chị Uyển, chị nghĩ đi đâu vậy? Làm sao có thể hy sinh nhan sắc được chứ, hơn nữa, tướng mạo này của em, ai có thể coi trọng?”
Tướng mạo của ngươi quả thật không đẹp trai, nhưng một khi có nữ nhân nào đó lên giường với em, liền khó có thể bước xuống a.
Âm thầm oán thầm một phen, Trương Uyển vừa chuẩn bị mở miệng, Thẩm Hạo lại đi tới ôm lấy eo nhỏ bé của nàng, ôn nhu nói:
“Chị Uyển, chị đừng suy nghĩ lung tung, đi, hôm nay em sẽ mời chị ăn một bữa thật ngon.”
“Vì sao đột nhiên lại muốn mời chị ăn một bữa thật ngon?”
“Bởi vì chị Uyển giới thiệu cho em một khách hàng lớn như vậy nha, hơn nữa, cho chị ăn ngon, tối nay hai chúng ta mới có sức để mà… hắc hắc hắc.”
Trương Uyển nghe hắn nói như thế thì mặt đỏ tai hồng, nũng nịu mắng một tiếng.
“Hừ, đúng là một đại sắc lang, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện ăn người ta.”
Thẩm Hạo cười gian, ghé đầu nói nhỏ vào bên tai nàng.
“Ai biểu chị Uyển của em xinh đẹp như vậy, chỉ cần nhìn thấy chị, đại bảo bối của em liền kêu gào muốn thăm hỏi tiểu muội muội của chị, em cũng đâu thể bạc đãi nó, đúng không.”
“Hừ, bữa ăn tối nay không khiến chị hài lòng, thì em đừng hòng gặp được tiểu muội muội của chị.”
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/02/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Sau khi ăn xong bữa tối ở một nhà hàng kiểu Pháp, Trương Uyển nói Thẩm Hạo cứ về nhà trước, nàng trở về nhà một chút rồi sẽ chạy qua.
Nghe nàng nói như thế, Thẩm Hạo có chút thắc mắc, nhưng có hỏi thế nào nàng cũng không chịu nói là làm chuyện gì, đành tiễn nàng về nhà, sau đó tự mình về nhà trước.
Trở về nhà, hắn liền lao vào nhà tắm, đem cả người tắm đến sảng khoái thư giãn mới ra khỏi phòng tắm, leo lên giường nằm bấm điện thoại giết thời gian.
Đến tầm hơn 8h tối, Trương Uyển mặc áo khoác măng tô mới thong thả đến.
Vừa vào trong nhà, nàng liền cởi áo khoác ra, vừa nhìn một cái liền khiến Thẩm Hạo hai mắt mở to.
Chỉ thấy Trương Uyển mặc một thân đồng phục nữ nhân viên điều dưỡng, mái tóc xoăn dài lúc này được vấn lên cao, cột thành một búi tóc tỉ mỉ tinh xảo.
Chỉ là bộ đồ kia là một chiếc váy màu hồng phấn bó sát thân người, trước ngực còn thêu một hình chữ Thập, cổ áo khoét sâu, lộ ra khe rành thâm sâu như vực thẳm, khiến người ta nhìn mà không dời được tầm mắt.
Độ dài của váy càng là ngắn đến không thể ngắn hơn, chỉ miễn cưỡng che được cặp mông vểnh đầy đặn của nàng, chỉ cần hoạt động hơi mạnh một chút, liền có thể nhìn thấy cánh mông tròn trịa cùng chiếc quần lót nhỏ xinh lúc ẩn lúc hiện.
Khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng, toát lên vẻ thanh thuần nhưng cũng không kém phần quyến rũ.
Thấy vẻ mặt Thẩm Hạo như vậy, Trương Uyển âm thầm đắc ý, bề ngoài lại ra vẻ nghiêm túc, nói:
“Xin chào Thẩm tiên sinh, tôi là nữ điều dưỡng cá nhân được bệnh viện điều tới để chăm sóc bệnh nhân.”
“Xin hỏi, người cần chăm sóc là ai ạ, ngài có thể vui lòng dẫn tôi đi gặp để quan sát tình hình bệnh nhân được không ạ!”