Phần 478: Trương Uyển giận dỗi
Hé miệng cười nhẹ, Lý Mỹ Linh cầm lấy túi xách, từ đó lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Thẩm Hạo.
“Phía trên danh thiếp này có ghi lại phương thức liên lạc của chị, khi nào em chuẩn bị xong thì tùy thời đều có thể gọi điện thoại cho chị.”
Nói xong, nàng trực tiếp đứng dậy, cười với Trương Uyển.
“Hai người bọn em ở lại đây tán gẫu tiếp đi nhé, chị đã thanh toán hóa đơn rồi, chị còn một ván bài, đi trước đây.”
“Chị, chị cũng quá khách khí rồi, lần này coi như thôi, nhưng lần sau nhất định phải để cho em mời khách đấy nhé.”
“Được rồi được rồi, giữa hai chị em chúng ta cũng không cần phải khách khí như vậy, cứ như vậy đi, chị đi đây.”
Thẩm Hạo cũng vội vàng đứng dậy, lên tiếng chào:
“Chị Mỹ Linh, chị đi thong thả nhé, sau khi trở về, em nhất định sẽ dùng thời gian nhanh nhất để chọn ra những căn nhà phù hợp với ý định đầu tư của chị.”
“Không nóng nảy, Tiểu Thẩm, thời gian nhiều lắm, em cứ chậm rãi tìm, ngàn vạn lần đừng để mình quá mệt mỏi.”
Trương Uyển nghe nàng nói như thế thì cười khẽ một tiếng, nói:
“Chị, đây là công việc của cậu ta, sao có thể không vội chứ? Đi, để em tiễn chị một đoạn.”
Theo cửa phòng “phanh” một tiếng đóng lại, Thẩm Hạo lập tức lập tựa người vào lưng ghế, kéo cà vạt, thở dài một hơi.
“Nữ nhân này không hổ là phu nhân giàu có trong xã hội thượng lưu, khí tràng có chút mạnh a.”
Lẩm bẩm nói xong, hai hàng lông mày Thẩm Hạo dần dần nhíu lại.
Ánh mắt nói không rõ ràng vừa rồi khi nàng nhìn về phía mình… Bây giờ nhớ lại sao lại cảm thấy mập mờ như vậy nhỉ? Người phụ nữ này, không phải thực sự là có hứng thú với mình đấy chứ?!
Ta lau, nếu là như thế, đây chính là chuyện tốt nha!
“Phanh!”
Ngay khi Thẩm Hạo còn đang suy nghĩ lung tung, cửa phòng đột nhiên bị dùng sức đẩy ra, Trương Uyển vẻ mặt lạnh lẽo đi vào.
“Chị Uyển, Lý Mỹ Linh này…”
“Nói, có phải em coi trọng người ta rồi hay không?!”
Lạnh lùng cắt ngang lời Thẩm Hạo, Trương Uyển thở phì phì đi tới trước mặt hắn, giơ tay lên túm lấy lỗ tai hắn.
“Nói, có phải em có ý nghĩ với người ta rồi hay không?!”
Thế này là thế nào vậy a, nhìn nhiều thêm hai cái cũng là phạm pháp hay sao?
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mặt ngoài Thẩm Hạo lại giả bộ ủy khuất…
“Chị Uyển xinh đẹp của em, bảo bối yêu dấu của em, chị nghĩ đi đâu vậy chứ?”
“Lý Mỹ Linh này đã có thể làm mẹ rồi, sao em lại có thể có ý nghĩ với chị ấy chứ.”
Nói xong, thấy Trương Uyển vẫn là vẻ mặt tức giận thở phì phì, con ngươi Thẩm Hạo đảo qua, lập tức ra vẻ chính nghĩa nói.
“Hơn nữa, tại sao em phải có ý nghĩ với chị ấy chứ? Huống chi đây là lần đầu tiên em gặp mặt chị ấy, em thực lòng chỉ nghĩ muốn bán được nhà cho chị ấy, không có gì hơn nha!”.
“Chị Uyển, chị ngàn vạn lần đừng suy nghĩ nhiều, cũng ngàn vạn lần đừng oan uổng em, nếu không đêm nay em phải hảo hảo trừng phạt chị, để ngày mai chị không xuống được giường!”
Nghe nói như vậy, sắc mặt Trương Uyển mới có chút hòa hoãn, sau đó hờn dỗi lườm hắn một cái.
“Không xuống được giường, không xuống được giường, cả ngày chỉ biết làm cho người ta không xuống được giường.”
“Chị nói cho em biết, chị Mỹ Linh không giống như chị, cũng không phải phụ nữ bình thường, nếu em chạm vào chị ấy, sẽ rất khó thoát tay, đến lúc đó đừng ăn không được cá ngược lại chọc vào một thân tanh!”
Cá đưa đến bên miệng, lão tử còn chưa từng ăn không được!