Phần 465: Đặc biệt là tiểu nữ sinh ngây thơ nha!
Khoái cảm sảng khoái tê dại cứ như thế từng đợt từng đợt đánh úp tới, không cho phép nàng có cơ hội để suy nghĩ nhiều.
Dù sao nam nhân này lớn lên nhìn giống hắn đến như vậy, hơn nữa cảm giác cũng không tệ lắm, nếu đã để cho hắn chiếm tiện nghi, vậy thì cứ đơn giản để cho hắn chiếm đủ đi, cứ mặc kệ hết thảy, làm càn một lần này vậy!
Thì ra ngay trong lúc nàng đang nói chuyện, Thẩm Hạo đã đem ý nghĩ đưa vào hành động, trực tiếp bắt lấy hai cái chân thon dài của nàng, dùng sức bật ra hai bên trái phải.
Trần Lam Vận chỉ giãy giụa tượng trưng vài cái, thấy không có bất kỳ tác dụng gì, liền nửa đẩy nửa thuận, để mặc Thẩm Hạo tách đôi chân đẹp của mình ra.
Kỳ thật trong lòng nàng đã tiếp nhận Thẩm Hạo, bằng không cũng không có khả năng để Thẩm Hạo làm ra hành động lớn mật như vậy với nàng.
Trong nháy mắt khi nhấc làn váy lên, hai mắt Thẩm Hạo không khỏi thẳng tắp.
Đây vẫn là một đại tỷ lăn lộn trong giới hỗn đạo sao? Quả thực đặc biệt là tiểu nữ sinh ngây thơ nha!
Vừa tách hai chân nàng ra, Thẩm Hạo liền có thể nhìn thấy bên trong chính là một chiếc quần lót nhỏ bằng vải cotton màu trắng tinh khiết, tuy rằng vải vóc rất nhiều, gắt gao bao bọc cảnh đẹp cuối cùng, khiến cho phần cảnh đẹp bí ẩn nhất kia bị bao bọc phồng lên một đoàn, nhưng lại làm cho người ta sinh ra một loại xúc động muốn vươn tay vuốt ve lên nơi đó.
Ở giữa đai lưng quần lót còn có một chiếc nơ màu trắng được thắt từ một dải ruy băng, phần thắt lưng quần thì được làm từ ren đục lỗ.
Loại phong cách thuần khiết mang theo hấp dẫn này tuy rằng không kích thích như loại quần lót có kiểu dáng tình thú, nhưng lại càng dễ dàng gợi lên xúc động nguyên thủy nhất của nam nhân.
Thẩm Hạo chỉ nhìn thoáng qua, liền không cách nào dời được ánh mắt đi chỗ khác.
“Cậu… cậu thích không? Nhìn có đẹp không?”
Nghe được Trần Lam Vận lên tiếng, lúc này Thẩm Hạo mới phục hồi lại được tinh thần, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước miếng, ấp úng hỏi.
“Cái… cái gì?”
“Cậu có thích kiểu dáng này hay không?”
“Thích, rất thích… thích đến mức em chỉ hận không thể đâm đầu vào trong đó!”
Nghe hắn nói như vậy, Trần Lam Vận cười duyên một tiếng, trong lòng cũng vô cùng cao hứng.
Nàng đã không nhớ được đã bao lâu rồi chính mình không hề giữ lại mà hoàn toàn thể hiện bản thân với một nam nhân, hơn nữa còn sinh ra một loại tình cảm khó hiểu đối với nam nhân này.
Liếm liếm lên đôi môi đã có chút khô nóng đến nứt nẻ, Thẩm Hạo nhìn người phụ nữ dưới thân, có chút không xác định hỏi.
“Chị Trần, chị… chị thực sự quyết định sẽ cho em sao?”
“Tên tiểu tử thúi này, cậu đều đã biến chị thành như vậy rồi, còn có thể nói ra loại lời này sao?”
Nói xong, Trần Lam Vận ngượng ngùng nhắm mắt lại, nghiêng đầu sang một bên, không dám nhìn thẳng vào hắn nữa, tim cũng đập nhanh đến mức sắp bay ra khỏi cổ họng.
Vừa nghĩ đến chuyện sắp xảy ra kế tiếp, hình ảnh hương diễm kích thích kia lập tức làm cho nơi bí ẩn dưới thân nàng chảy ra một luồng ấm áp.
“Chị Trần, con người của chị thật tốt, chẳng những đủ nghĩa khí mà còn rất hiểu lòng người, em thực sự là thích chị quá đi.”
Chịu đựng xúc động nói ra lời này, Thẩm Hạo không chút do dự, đưa tay ra liền chuẩn bị kéo phòng tuyến cuối cùng này xuống.
“Phanh phanh!”
Tiếng gõ cửa dồn dập đột ngột vang lên, cắt đứt hành động của Thẩm Hạo, khiến cho bàn tay đã vươn ra một nửa của hắn cứng rắn dừng lại giữa không trung.