Phần 453: Cám dỗ
Lúc này, Trần Lam Vận lại một lần nữa làm ra hành động khiến Thẩm Hạo không thể tưởng tượng được, nàng đột nhiên tiến gần về phía hắn, dùng thanh âm vô cùng kiều mị nói:
“Muốn xem không?”
Ta lau, nữ nhân này đang muốn làm cái gì vậy? Cám dỗ ta?!
Thẩm Hạo theo bản năng muốn mở miệng nói rằng mình muốn xem, nhưng còn may là lời đã đến bên miệng nhưng hắn vẫn kịp thời đúng lúc phanh lại, sau đó làm bộ ngại ngùng, xoay đầu sang một bên trả lời.
“Chị Trần, chị, chị đang làm cái gì vậy?”
Thấy Thẩm Hạo nói như thế, Trần Lam Vận hé miệng cười.
Tiểu tử thúi, còn giả bộ rất giống đấy, nếu ngươi dã không muốn nhìn, vậy thì vừa rồi tại sao còn nhìn chằm chằm vào ngực của người ta?
Ngoài miệng giả bộ thanh thuần, thân thể lại thành thật muốn chết, thật sự là một tên bại hoại thích giả vờ giả vịt!
Trong đầu một bên thầm mắng một câu, một bên nàng lại thuận thế ngồi xuống chiếc ghế cao bên cạnh Thẩm Hạo, vẫy vẫy tay gọi nhân viên phục vụ pha rượu trong quầy bar, người kia lập tức cung kính đi tới, lên tiếng hỏi thăm:
“Chị Trần, vẫn là như cũ sao?”
Nàng lắc đầu, đưa tay chỉ vào Thẩm Hạo đang giả vờ làm người thành thật ở bên cạnh, nói:
“Hôm nay không muốn uống Say Sinh Mộng Tử (tên loại rượu Trần Lam Vận hay uống), về phần uống cái gì, phải hỏi vị khách nhân này.”
Nói xong, thấy Thẩm Hạo còn chưa có phản ứng, nàng không khỏi nhíu lại cặp lông mày lá liễu, nâng một cái chân trắng nõn ngồi vắt chéo lại, quay người sang phía Thẩm Hạo hỏi một câu.
“Này, tiểu tử thúi, cậu định mời chị uống cái gì?”
Nghe nàng hỏi như vậy, con ngươi Thẩm Hạo đảo quanh, vội vàng nói.
“Chị Trần, khẩu vị của chị là loại hơi ngọt một chút hay là hơi mạnh một chút?”
Trần Lam Vận bị lời này của hắn chọc cười.
“Như thế nào, còn có loại thuyết pháp này nữa sao? Nếu chị đây thích loại ngọt ngào hơn một chút, có phải là cậu sẽ mời tôi uống nước trái cây hay không?”
Thẩm Hạo cười khẽ lắc đầu.
“Sao có thể như thế chứ, chị Trần, em cảm thấy hương vị của loại cocktail em đang uống cũng không tệ lắm, hay là em mời chị uống loại này đi?”
“Tùy tiện.”
Hòa mình trong không gian đầy tiếng nhạc ồn ào cùng ánh sáng muôn màu rực rỡ, bốn hoặc năm ly cocktail lần lượt đi vào bụng của hai người.
Nồng độ cồn trong cocktail mặc dù không cao, nhưng cũng là một loại rượu, nếu uống quá nhiều cũng sẽ say.
Tửu lượng của Thẩm Hạo vốn cũng không tệ, Trần Lam Vận càng là không rượu không vui, hai người có thể nói là kỳ phùng địch thủ.
Sau khi uống bốn năm ly, Thẩm Hạo đã có chút say khướt, Trần Lam Vận cũng là khuôn mặt phiếm hồng, đầu óc hai người tuy rằng vẫn còn thanh tỉnh, bất quá vẫn là đã có chút say.
Lúc này Thẩm Hạo cười hắc hắc nói.
“Chị Trần, lần trước chị nói nhìn em rất giống một người bạn cũ của chị, có thể nói là ai không?”
Nghe hắn nói như vậy, tay Trần Lam Vận lắc lư ly rượu, dùng đôi mắt phượng sáng ngời vì say rượu mà lộ ra vài phần mông lung nhìn chằm chằm hắn, nhếch môi cười.
“Như thế nào, chú em muốn biết? Vậy thì phải tự uống một ly.”
Thẩm Hạo không chút suy nghĩ, liền chuẩn bị gọi thêm rượu, nhưng lại bị nàng đột nhiên lên tiếng ngăn cản.
“Uống loại cocktail này thì có ý nghĩa gì? Chị gái đây là nữ nhân mà còn có thể uống bốn năm mươi ly.”
Ý của nữ nhân này là gì ta? Là định chuốc say mình rồi làm chuyện bất chính sao? Chẳng lẽ nói… Tối nay còn có một cuộc gặp gỡ đẹp?!