Phần 452: Cup C?
Hay là tối nay mình thử kiểm tra hắn một phen, xem thử coi hắn ta là loại người như thế nào?
Nghĩ tới đây, Trần Lam Vận hé miệng cười.
“Đi thôi, nếu tiền mặt không đủ, chỗ này của chị còn có thể quẹt thẻ nha.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo đành phải cười khổ đáp ứng.
Vẻ náo nhiệt phồn hoa của thành phố vào ban đêm, ban ngày quả thực là không thể so sánh, cảnh tượng đèn neon xanh đỏ tím vàng mờ ảo xuất hiện ở khắp nơi trong hộp đêm.
Vừa mới đi vào, âm thanh nhạc hard metal đinh tai nhức óc cùng với ánh đèn led rực rỡ đủ màu làm cho bầu không khí vô cùng náo nhiệt, làm cho Thẩm Hạo thoáng có chút khó chịu.
Một đường đi tới, không ngừng có người hướng về phía Trần Lam Vận cung kính lên tiếng chào hỏi, khiến Thẩm Hạo nhìn mà âm thầm tặc lưỡi.
Nữ nhân này, quả thật là một người không tầm thường a, không hổ là đại tỷ trong giới hỗn đạo!
“Được rồi, chú em ngồi ở quầy bar trước đi, tôi đi thay quần áo.”
Dẫn Thẩm Hạo đi tới quầy bar, Trần Lam Vận bỏ lại những lời này, sau đó bóng dáng xinh đẹp thon thả diệu mạn liền biến mất trong đám người đông đúc.
Trong lúc nhàm chán, Thẩm Hạo gọi một ly cocktail, ngồi trên ghế cao ở quầy bar, nhìn một đám nam nữ đang điên cuồng vặn vẹo nhún nhảy ở giữa sàn nhảy, trong lòng không khỏi có chút cảm khái.
Khi còn trẻ, hắn cũng chưa từng được sống điên cuồng như vậy, mặc dù bây giờ hắn cũng không phải là đã già.
“Nhìn cái gì mà nhìn đến xuất thần như vậy, có phải là nhìn trúng cô em xinh đẹp nào đó rồi hay không?”
Ngay khi Thẩm Hạo đang suy nghĩ lung tung, bả vai chợt bị người ta nhẹ nhàng vỗ một cái, vừa quay đầu nhìn, hai mắt không khỏi mở to.
Chỉ thấy Trần Lam Vận lúc này đã thay đổi một thân trang phục denim áo khoác da vừa rồi, toàn thân cao thấp chỉ mặc một bộ váy bó sát màu đen liền mạch.
Cổ áo mở rất rộng, cơ hồ đem toàn bộ da thịt trên vai bại lộ ra, dưới ánh đèn mờ ảo có thể thấy được một mảnh hoa trắng.
Dây đeo vai váy là kiểu dáng như đai quấn, tựa như hai dải vải treo trên bờ vai thơm trắng như tuyết, sau đó kéo dài về phía cổ ảo, khó khăn lắm mới che khuất được bộ phận riêng tư nơi ngực.
Khiến hai mảnh tuyết trắng cơ hồ lộ ra hơn phân nửa, ở giữa là khe rãnh sâu thẳm thâm thúy mê người cực kỳ càng chói mắt, muốn làm cho người ta không chú ý cũng không được.
Thẩm Hạo chỉ là vội vàng liếc mắt một cái, trong lòng liền có thể đại khái đoán được quy mô chỗ kia.
Nữ nhân này, tiền vốn không nhỏ a, hẳn là cup C đi?
“Nhìn đủ chưa? Chú em có muốn chị cởi quần áo ra để cho chú em nhìn đủ hay không?”
Thấy nam nhân trước mắt gắt gao nhìn chằm chằm bộ vị nữ tính của mình, cho dù Trần Lam Vận không phải là nữ nhân bình thường, da mặt cũng không khỏi có chút nóng lên, trong lòng cũng có chút tức giận lên tiếng.
Tiểu tử thúi này, xem ra vẫn là một tên đại sắc lang a!
Ý thức được mình thất thố, Thẩm Hạo vội vàng cười gượng hai tiếng, rồi lên tiếng chữa cháy.
“Cái gì đó, chị Trần, vừa rồi hình như là em nhìn thấy chỗ đó của chị có dính cái gì ấy, không biết là cái gì nhỉ?”
Nghe nói như vậy, đôi môi đỏ mọng của Trần Lam Vận khẽ giương lên, đưa tay gạt dây váy sang một bên.
Lần này, gò bồng đảo mềm mại trắng nõn nguyên bản đã lộ ra hơn phân nửa cơ hồ là sắp hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt Thẩm Hạo, thậm chí giờ phút này hắn chỉ cần hơi nghiêng đầu xuống, liền có thể nhìn thấy toàn cảnh một phương cảnh đẹp mềm mại này.