Phần 443: Sắp bị cắm chết
Theo mỗi cú thúc của Thẩm Hạo, Trương Uyển lại hét to một tiếng:
“A… thật sướng… bạn học Thẩm… thứ này của em thật to… cắm cô thật sướng a…”
Từng đợt khoái cảm như thủy triều, không ngừng gột rủa toàn thân, Trương Uyển ban đầu vẫn còn có sức để rên la nói lời dâm đãng để quyến rũ Thẩm Hạo, nhưng càng về sau giọng nói của nàng ta càng yếu đi, về sau chỉ có thể ư ư rên rỉ.
“Ư… ư… thật cứng… sâu… sâu quá… chết… cô giáo sắp… sắp bị cắm chết…”
Khoái cảm liên tục đánh tới khiến nàng dần dần chìm sâu vào trong biển dục, hoàn toàn không thể nói thành câu hoàn chỉnh, chỉ có thể mở miệng nói những câu không đầu không đuôi.
Đứng từ phía sau cắm vào hạ thân Trương Uyển mấy trăm cái, Thẩm Hạo lại vươn tay, vớt một chân của Trương Uyển gác lên vai mình, lại xoay người nàng ta qua một bên khiến tư thế cắm huyệt lại càng thêm sâu hơn.
Một tay lại vươn về phía trước, nắm lấy cặp tuyết trắng vì động tác cắm huyệt điên cuồng của hắn mà không ngừng lay động trước sau, tạo thành từng đợt sóng thịt trắng nõn mê người ra sức nắn bóp, thi thoảng lại dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy núm vú đã dựng thẳng cứng ngắc nhéo mạnh một cái, chọc cho Trương Uyển thét chói tay, dâm thủy ở phía dưới cũng theo đó tuôn ra càng nhiều.
Âm thanh cơ thể nặng nề va chạm cứ thế không ngừng vang vọng trong phòng khách, cả căn phòng lúc này cũng nhuốm đầy mùi vị tình dục khi nam nữ hoan ái.
Nơi hai ngươi kết hợp lầy lội một mảnh, vì động tác cắm rút của Thẩm Hạo quá mãnh liệt mà dâm thủy phun ra cũng bị đánh thành bọt trắng, chậm rãi chảy xuống dưới mặt đất, hình ảnh kia nhìn vào phải nói là dâm mỹ không chịu nổi.
Đến cuối cùng Thẩm Hạo lại thả chân nàng xuống, tiếp tục dùng tư thế cắm từ phía sau, ra sức hầu hạ ép cho cả người Trương Uyển dán vào cửa phòng.
Nửa tiếng sau, Trương Uyển rốt cục cũng nghênh đón đợt cao trào đã lâu không gặp, lúc này Thẩm Hạo cũng đã tiến đến cực hạn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Trương Uyển ửng hồng một mảnh, mồ hôi đầm đìa, một ít tóc mai bị mồ hôi thấm ướt dính vào hai bên má, hai mắt mị nhãn như tơ.
Cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận mở rộng, không ngừng thở hổn hển, giống như cá sắp chết khát, nhưng nhìn lại hết sức mê người.
Hai mảnh tuyết trắng đầy đặn lúc này đã dán chặt vào cửa, bị ép thành hai cái bánh thịt thật dày, nhưng nàng lại lười nhúc nhích, chỉ muốn yên lặng hưởng thụ niềm vui sau cao trào.
Thẩm Hạo dán chặt vào lưng nàng, một bàn tay to cọ xát qua lại ở cánh mông của nàng, tay kia thì đặt lên vùng bụng bằng phẳng trơn bóng của nàng, dịu dàng vuốt ve.
Sau khi ôn tồn một phen, hai người đi vào phòng tắm, vui vẻ tắm rửa, trong khi đó cũng không quên trêu chọc thân thể của nhau, chọc cho Trương Uyển thở hổn hển kêu la không thể tiếp tục, lúc này Thẩm Hạo mới chịu dừng, lại giúp nàng tắm rửa ổn thỏa rồi cùng nhau leo lên giường nằm, hưởng thụ khoảng thời gian tuyệt vời khó có được.
“Tiểu oan gia, gần đây đang bận cái gì vậy? Cũng không thấy em nhắn tin cho chị, có phải đã sớm quên người ta rồi hay không?”
Thẩm Hạo đang thoải mái nằm trên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi nghe nàng nói như vậy liền nhếch miệng cười nói.
“Chị Uyển, nói đến chuyện này, thật đúng là gần đây em quả thật rất bận rộn.”
“Công ty lại mở ra thi đấu thành tích, phỏng chừng đoạn thời gian kế tiếp em sẽ bận rộn rất lâu đấy.”
Bất đắc dĩ bĩu môi, Trương Uyển ưu nhã duỗi thắt lưng, đem đường cong thân thể duyên dáng triển lộ không sót một chút, nhưng đáng tiếc giờ phút này Thẩm Hạo đang nhắm mắt lại, căn bản không nhìn thấy.