Phần 442: Tình thú
Trương Uyển nói xong thì dùng tay lau sạch nước miếng trong suốt giống như tơ nhện trên khóe miệng đi, lại ném ra một cái mị nhãn với Thẩm Hạo, sau đó đứng lên xoay người đem hai cánh mông tròn trịa hướng về phía hắn không ngừng vặn vẹo.
Đồng thời hai bàn tay nhỏ bé trắng nõn không ngừng vỗ vỗ lên cánh mông phát ra từng đợt thanh âm “bốp bốp…”
Nương theo tiếng va chạm thân thể nặng nề vang lên, Trương Uyển quay đầu lại cười với Thẩm Hạo.
Mặc dù nàng ta cái gì cũng không nói, nhưng nhìn vào nụ cười quyến rũ, biểu tình kiều mị cùng với ánh mắt đói khát của nàng, đều có thể nhận ra nàng ta đang mãnh liệt truyền tín hiệu cầu hoan về phía Thẩm Hạo.
Thấy thế, Thẩm Hạo đã sớm bị dục hỏa thiêu thân cũng không cách nào khắc chế được nữa, thoáng cái ôm lấy nàng, hai tay nắm lấy chiếc váy ngắn bó sát mông nàng, dùng sức kéo một cái.
Chỉ nghe thanh âm vải vóc bị xé rách vang lên, chiếc váy ngắn kia liền biến thành hai miếng vải, bị Thẩm Hạo nắm trong tay.
Hai cánh mông mứt tròn trịa trắng nõn nhất thời bại lộ trong tầm mắt của hắn, trắng nõn như vậy, hấp dẫn như vậy.
Vị trí yếu hại được bao bọc bởi một miếng vải ren màu đen to cỡ bàn tay, còn lại toàn bộ đều là những sợi dây mỏng manh.
Thật là gợi cảm, thật là quá có tình thú a!
Chiếc quần lót Trương Uyển mặc hôm nay không phải là quần chữ T bình thường, mà là loại vô cùng tình thú mê người, chỉ mới liếc mắt một cái, liền làm cho Thẩm Hạo dục hỏa thiêu thân.
“Đến đây, bạn học Thẩm, mau chà đạp cô giáo đi!”
Hành động thô bạo của Thẩm Hạo khiến Trương Uyển cảm thấy vô cùng hưởng thụ, khuôn mặt xinh đẹp vì động tình mà đỏ bừng lên, giống như uống rượu say vậy.
Không đợi Thẩm Hạo có động tác, nàng đã chủ động cởi bộ chiếc áo khoác ngoài trên người ra, sau đó đưa tay cởi nút áo sơ mi.
Thấy thế, Thẩm Hạo gầm nhẹ một tiếng, nói:
“Nào cần tốn công như vậy!”
Nói xong, nắm lấy cổ áo sơ mi, dùng sức kéo sang hai bên trái phải.
Theo tiếng vải vóc bị xé rách vang lên, áo sơ mi cũng bị xé thành hai nửa treo trên vòng eo nhỏ nhắn của Trương Uyển.
Ánh mắt Thẩm Hạo nhất thời thẳng tắp, bởi vì tấm lưng ngọc trắng nõn cũng không có xuất hiện như trong tưởng tượng.
Chỉ thấy lưng ngọc đường cong duyên dáng của Trương Uyển bị bảy tám sợi dây nhỏ màu đen trói buộc, hai bên là nội y tình thú bằng lụa mỏng phối cùng vải ren màu đen.
Vòng eo nhỏ xíu không một mảnh vải mà là hai sợi dây đeo nối liền với quần vớ màu đen, da thịt hoa trắng lộ ra từ trong áo lót tình thú bằng vải ren, nhìn vào cực kỳ mê người.
Thật là sexy!
Giơ tay nhắm ngay cánh mông đang vặn vẹo trái phải nặng nề vỗ xuống một cái, thanh âm Thẩm Hạo lúc này đã nhuốm hương vị tình dục, có chút khàn khàn nói.
“Cô giáo Trương, cô đã chuẩn bị tốt để nghênh đón trùng kích từ phía em chưa?”
Tuy nói như thế, nhưng không đợi Trương Uyển đưa ra câu trả lời, Thẩm Hạo đã đỡ lấy vật nam tính của mình, một bên dùng ngón tay nắm lấy một sợi dây nhỏ hẹp trong đó, kéo sang bên cạnh, ưỡn thắt lưng về phía trước, đâm mạnh một cái!
“A trướng chết chị rồi.”
“Cô giáo Trương, không nghĩ tới phía dưới của cô còn chật như vậy nha, kẹp em thật sảng khoái!”
Cảm giác nghẹn đến trướng to đau đớn trong nháy mắt tiến vào bên trong hành lang ẩm ướt liền lập tức biến mất vô tung vô ảnh, còn lại chỉ có vô biên sảng khoái.
Cảm giác đã lâu không gặp giống như lũ quét bộc phát, nhanh chóng bao trùm toàn thân.