Phần 441: Cây súng cứng rắn
“Mềm quá, sờ thật sướng a, cô giáo, cô cũng mau sờ sờ cây súng cứng rắn của em đi.”
Trương Uyển lập tức nở một nụ cười quyến rũ, vươn bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy lửa nóng, nhưng vẫn như cũ hơn phân nửa không cách nào nắm giữ.
Thứ này thật sự quá lớn, lại dài như vậy, có khi sắp lớn bằng cánh tay của mình rồi quá?
Nghĩ như thế, nàng cũng duỗi một bàn tay nhỏ bé khác ra ngoài, lúc này khó khăn lắm mới nắm giữ được, bất quá vẫn còn có mấy tấc lộ ra bên ngoài.
“Bạn học Thẩm, rốt cuộc là em ăn cái gì mà thứ này lại lớn như vậy?”
Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn tràn ngập cảm giác mềm mại, theo Trương Uyển chậm rãi trêu chọc, một loại khoái cảm khó có thể nói thành lời vây quanh Thẩm Hạo, làm cho hắn nhịn không được hai mắt lật thẳng.
“Cô giáo, nếu như cô có thể hôn lên đó mấy cái, thứ này sẽ còn lớn hơn nha.”
Nghe nói như thế, Trương Uyển ngẩng đầu ném một cái mị nhãn với hắn, dùng đôi mắt đẹp gợn đầy sóng xuân nhìn chằm chằm hắn, sau đó đưa khuôn mặt xinh đẹp tới gần, vươn đầu lưỡi phấn nộn liếm lên đó một cái.
Nhất thời, thân thể Thẩm Hạo run rẩy, bàn tay đang nắm lấy hai mảnh mềm mại của nàng lại gia tăng vài phần lực đạo, tốc độ xoa nắn càng thêm nhanh.
“Thoải mái lắm phải không, bạn học Thẩm? Có muốn cô giáo hảo hảo hầu hạ em không?”
Yêu cầu như vậy có thể bị từ chối không? Tất nhiên là không!
Thẩm Hạo cười hắc một tiếng.
“Cô giáo Trương, đừng chơi nữa, tiếp tục chơi như vậy em liền nổ tung mất, mau bắt đầu đi.”
Nghe nói như vậy, Trương Uyển lại không lập tức hành động, mà cầm hai mảnh tuyết trắng của mình, ưỡn thẳng người, đem bộ vị nóng rực kia bao bọc ở giữa cặp song phong của mình.
Trong lúc mê muội, Trương Uyển không chút suy nghĩ, lập tức mở cái miệng nhỏ nhắn anh đào ra, theo đầu nàng dần dần chìm xuống, Thẩm Hạo liền phát ra một trận tiếng rên rỉ sảng khoái.
Khoái cảm đột nhiên xuất hiện làm cho hắn không khỏi nhắm chặt hai mắt, thân thể nhẹ nhàng run rẩy.
Mấy giây trôi qua, thân thể dần thích ứng với cảm giác được khoang miệng ẩm ướt mềm mại bao bọc, Thẩm Hạo chậm rãi mở mắt, lập tức nghênh đón hai mắt mị nhãn như tơ của Trương Uyển.
Lúc này, chỉ thấy hai tay Thẩm Hạo chống lên thắt lưng, thân thể ngửa ra sau, hông ưỡn về phía trước.
Mà Trương Uyển thì quỳ gối trước mặt hắn, thắt lưng thẳng tắp, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm hai mảnh tuyết trắng đầy đặn, đem bộ vị nóng rực của hắn bao bọc trong khe rãnh mê người vuốt ve qua lại.
Mỗi khi lửa nóng từ trong hai đỉnh trượt ra, nàng liền mở cái miệng nhỏ nhắn anh đào, ra sức liếm mút.
“Ư… thật sảng khoái a, cô giáo Trương, không nghĩ tới miệng của cô lại tốt như vậy, nếu mỗi ngày đều có thể được cô hầu hạ như vậy thì tốt biết bao.”
Nghe hắn nói như vậy, Trương Uyển đang ra sức hầu hạ dưới thân hắn liền chớp chớp mắt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười phóng khoáng.
Không còn cách nào khác, miệng của nàng bị nhét đến căng phồng, căn bản không có cách nào nói chuyện.
Thanh âm “chậc chậc” không ngừng vang vọng trong phòng khách, Thẩm Hạo hoàn toàn bị khoái gan mãnh liệt vây quanh, quá trình từ tuyết trắng tiến vào khoang miệng nóng ẩm, quả thực là sảng khoái đến mức không thể diễn tả bằng lời.
Kỹ thuật khẩu giao của Trương Uyển cực kỳ tốt, dưới sự tận tình vuốt ve của nàng, khoái cảm mãnh liệt khiến hô hấp của Thẩm Hạo càng ngày càng dồn dập.
Vài phút sau, Thẩm Hạo nhịn không được ôm lấy đầu nàng, trước sau giật giật, tựa hồ như sắp phun trào.
Nhận thấy tình huống này, Trương Uyển lập tức buông lỏng miệng, nói:
“Đừng sốt ruột như vậy chứ, em còn chưa chơi đùa phía dưới của cô giáo đâu.”