Phần 437: Nhỏ đi rồi
“Ủa, mẹ em đâu rồi?”
“Phòng tắm.”
Nghe hắn nói như vậy, Trần Tư Tư sửng sốt, nhưng cũng không nghĩ nhiều, dù sao làm người ai cũng có ba chuyện gấp.
Trong lúc ăn cơm, Tần Phỉ Tuyết vẫn cúi đầu, căn bản không hề ngẩng đầu nhìn Thẩm Hạo lấy một cái, khuôn mặt xinh đẹp vẫn luôn một mực ửng đỏ, làm cho Trần Tư Tư còn tưởng rằng mẹ mình sinh bệnh, liên tục hỏi đông hỏi tây, muốn biết có phải là mẹ mình bị cảm hay không.
Tần Phỉ Tuyết đành phải giả vờ trấn định nói nấu cơm quá nóng nên mặt mới đỏ lên.
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo lại cười thầm.
Nấu ăn quá nóng, mặt mới đỏ? Hẳn là do làm chuyện kia không thành nên xấu hổ đến đỏ mặt mới đúng, mẹ vợ của mình thật đúng là đáng yêu!
Bởi vì có Trần Tư Tư ở đây, Thẩm Hạo đành phải thu hồi tất cả suy nghĩ lệch lạc.
Nhưng bữa cơm vừa mới ăn được một nửa, Trương Uyển đột nhiên gọi điện thoại tới, điều này khiến hắn có chút trở tay không kịp.
Thấy tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng, nhưng Thẩm Hạo lại chậm chạp không chịu nghe máy khiến Trần Tư Tư hơi nhíu mày.
“Sao anh không nghe điện thoại?”
Nghe nói như thế, Thẩm Hạo lấy điện thoại di động ra, rất tự nhiên ấn nút cúp máy.
“Người một nhà chúng ta thật vất vả mới có thể cùng nhau ăn một bữa cơm, anh không muốn bởi vì cái điện thoại này quấy rầy mà phá hủy bầu không khí.”
Nói xong liền ôn nhu cười với Trần Tư Tư, lại thuận thế gắp một miếng thức ăn bỏ vào trong chén của nàng.
“Bảo bối, ăn nhiều thêm một chút đi, nhìn em kìa, đều đã gầy đi một vòng, chỗ đó hình như cũng nhỏ đi rồi.”
Trần Tư Tư sửng sốt, không rõ nguyên nhân hỏi.
“Chỗ nào nhỏ rồi?”
“Chính là chỗ đó đó.”
Nói xong, lại nhìn thoáng qua Tần Phỉ Tuyết đang cúi đầu ăn cơm, dùng bàn tay đang cầm đũa chỉ vào chiếc áo màu trắng của Trần Tư Tư.
Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tư Tư nhất thời nổi lên hai đóa mây hồng, hờn dỗi liếc hắn một cái.
“Hứ, cơm ngon như vậy cũng không bịt được cái miệng của anh, mau ăn cơm đi!”
Dục hỏa không được phát tiết khiến trong lòng Thẩm Hạo một mực nhớ thương Trương Uyển đang chờ hắn ở nhà, thế nên sau khi ăn cơm xong, hắn liền tìm một cái cớ rồi vội vàng rời đi, vừa ra khỏi tiểu khu lập tức bắt xe đi thẳng về nhà mình.
Trên đường trở về, hắn cũng lấy điện thoại ra gọi điện cho Trương Uyển, nói vừa rồi ở nhà mẹ vợ nên không tiện nghe máy.
Trương Uyển cũng không nói thêm gì, chỉ yêu kiều nói cho hắn biết không cần gấp gáp, thời gian vẫn còn sớm.
Nghe được lời ám chỉ cực mạnh này, trong lòng Thẩm Hạo càng thêm nóng bỏng, liên tục thúc giục tài xế taxi lái nhanh hơn một chút.
Sau khi xuống xe, Thẩm Hạo nhìn quanh cổng tiểu khu một chút, nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Trương Uyển, trong lòng cố nhịn ý định muốn gọi điện thoại hỏi thăm nàng đang ở đâu, trực tiếp đi vào thang máy trở về nhà, thế nhưng vẫn không phát hiện được bóng dáng nàng.
“Đi đâu rồi không biết?”
Thẩm Hạo vừa lẩm bẩm trong miệng vừa tra chìa khóa vào lỗ khóa để mở cửa nhà, một bên tay lại móc điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho Trương Uyển.
Khi tiếng chuông điện thoại báo kết nối từ trong điện thoại vang lên, Thẩm Hạo đã đẩy cửa đi vào trong phòng.
Nhưng ngay lúc này hắn cũng đột nhiên nghe được một trận tiếng chuông điện thoại di động dễ nghe vang lên từ phía sau, không khỏi nhếch miệng cười thầm.
Hóa ra là dâm phụ này muốn chơi trốn tìm với mình, thú vị đấy, ta thích!