Phần 436: Để con giúp dì tự do bay lượn
“Cầu xin con đấy, Tiểu Hạo, con hãy buông tha cho dì đi! Chúng ta thực sự không thể làm điều đó, làm ơn dừng lại!”
Nhận thấy chỗ riêng tư của mình đã bắt đầu tiết ra dòng nước ấm trơn trượt, Tần Phỉ Tuyết thật sự hoảng hốt.
Nàng rất sợ, nếu cứ tiếp tục mình sẽ không giữ được mà cùng con rể tương lai của mình đến một hồi kích thích trái với luân thường.
“Dì, con biết dì cũng rất khó chịu, để con giúp dì tự do bay lượn đi!”
Thẩm Hạo gầm nhẹ nói ra lời này, dưới kích thích nồng đậm của dục vọng, vươn tay kéo quần của Tần Phỉ Tuyết xuống.
Thoáng chốc, hai cánh mông tròn trắng nõn đầy đặn quyến rũ liền bại lộ ra trong không khí, ở dưới ánh đèn phòng phát ra ánh sáng mê người hiện ra trong tầm mắt Thẩm Hạo.
Hắn rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa, một cánh tay mạnh mẽ gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tần Phỉ Tuyết, khiến nàng không cách nào tránh thoát, tay kia dán lên lưng ngọc có đường cong linh lung của nàng, dùng sức đè xuống.
Chỉ thấy cánh mông tròn trịa của nàng càng thêm vểnh cao, theo Tần Phỉ Tuyết vô lực giãy giụa phản kháng mà vặn vẹo trái phải, phảng phất như đang khiêu khích Thẩm Hạo.
“Dì, con muốn khiến cho dì thoải mái đến mức khóc thành tiếng!”
Dưới hình ảnh kích thích thị giác mãnh liệt như thế, hai mắt Thẩm Hạo đã cơ hồ phun ra lửa, phía dưới trướng đến đau nhức khiến hắn không chút do dự dựa vào cảm giác đem chỗ kia đặt ở vùng đất bí ẩn đã sớm ướt đẫm của Tần Phỉ Tuyết.
Nhưng đúng vào thời điểm này lại có chuyện đột nhiên xảy ra.
“Đinh đong…”
Tiếng chuông cửa chói tai đột nhiên vang lên, đánh thức hai người đang chìm trong biển dục đến ý loạn tình mê, kéo bọn họ trở về hiện thực.
Tư Tư đã trở lại!
Cơ hồ là theo bản năng, trong đầu hai người Thẩm Hạo cùng Tần Phỉ Tuyết đều toát ra ý nghĩ như vậy, cũng đồng thời vội vàng tách ra.
“Xem chuyện tốt con làm kìa, mau, mau đi mở cửa!”
Tần Phỉ Tuyết đỏ mặt, nhỏ giọng trách cứ, sau khi vội vàng nói xong lời này liền nhấc quần lên, chạy vào phòng vệ sinh.
Thật sự là đặc biệt mất hứng!
Vừa thất vọng lại vừa bất đắc dĩ thầm mắng một tiếng, Thẩm Hạo vội vàng đem chỗ kia nhét đại lại vào trong đũng quần, sau đó kéo quần lên, sửa sang lại quần áo đã có chút lộn xộn lại cho chỉnh tề, lúc này mới vội vàng chạy ra mở cửa phòng ra.
“Sao lại lâu như vậy? Hai người đang làm gì vậy?”
Trần Tư Tư mang theo một túi rau tươi, vẻ mặt nghi hoặc đi vào phòng.
Nghe nàng hỏi như vậy, Thẩm Hạo nhếch miệng, cố gắng nở một nụ cười nói.
“Còn có thể làm gì nữa, anh đang phụ dì nấu cơm thôi.”
“Nào, nào, mau đưa thức ăn cho anh, anh đi rửa.”
Nói xong, rất tự nhiên tiếp nhận rau quả trong tay Trần Tư Tư, vẻ mặt trấn định đi vào phòng bếp.
Tư Tư a Tư Tư, em thật đúng là bạn gái tốt của anh, trở về thật đúng lúc mà!
Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa anh đã có thể ăn mẹ của em rồi, em lại trở về vào đúng thời điểm mấu chốt, thật không hổ là mẹ con đồng tâm a!
Thẩm Hạo lúc trước còn cảm thấy bạn gái mình là bảo bối hiểu ý người, thì giờ phút này lại ở trong lòng ra sức biểu lộ cảm giác phẫn nộ bất mãn với nàng.
Nhưng cũng là không có biện pháp nào, loại cơ hội này, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, nếu muốn lần sau lại có thể thuận lợi đem mẹ vợ làm cho tâm thần thất thủ, chỉ ỡm ờ ra vẻ phản kháng rồi liền thuận theo như vậy, chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Nghĩ đến những điều này, Thẩm Hạo càng thêm khó chịu, ngay cả cười cũng lười giả bộ, vẻ mặt lộ rõ vẻ buồn bực.