Phần 432: Kinh hỉ bất ngờ
“Nhìn vẻ mặt ngoài ý muốn của anh kìa, có phải là đang cảm thấy rất kinh hỉ hay không?”
Trần Tư Tư mặc một bộ đồ công sở chuyên nghiệp, trên vai đeo một chiếc túi xách nhỏ, đứng cách đó không xa ném một cái mị nhãn về phía Thẩm Hạo sau đó nhấc chân lên, chầm chậm đi về phía hắn.
Thẩm Hạo thì lại lộ ra nụ cười có chút không được tự nhiên, trong lòng âm thầm cảm thấy buồn bực.
Chuyện này thực sự là đủ kinh hỉ, nhưng chỉ có kinh, không có hỉ!
Mình phải làm gì đây? Bây giờ có nên nhắn tin cho chị Uyển, bảo chị ấy đừng chờ mình hay không?
Ngay khi Thẩm Hạo đang suy nghĩ lung tung, một trận gió thơm quen thuộc ập tới, làm cho hắn không khỏi ném việc này ra sau đầu.
“Bảo bối, hôm nay sao lại có thời gian đến đón anh tan tầm vậy? Công việc của em không phải lúc nào cũng rất bận rộn sao?”
Nhìn bạn gái quen thuộc kéo tay mình, Thẩm Hạo nhếch môi cười, bàn tay to thuận thế xuyên qua bờ lưng ngọc có đường cong duyên dáng của nàng, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng.
Chóp mũi đặt lên trên đầu nàng, hít một hơi thật sâu, nói một cách cực kỳ khoa trương.
“Wow, thật là thơm quá đi! Anh thật sự là quá hoài niệm hương thơm của em, thực sự làm cho người ta say mê ah!”
“Được rồi, đừng giả vờ nữa, còn đang sợ là anh đã sớm quên người ta không còn một mảnh rồi đi?”
Nói xong, Trần Tư Tư hờn dỗi lườm hắn một cái.
“Cũng không biết chủ động gọi điện thoại cho người ta, anh có vẻ cũng rất bận rộn nhỉ?”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng.
“Làm sao có thể chứ bảo bối, bất quá gần đây anh quả thật rất bận rộn, bởi vì công ty lại muốn tổ chức một cuộc thi đua thành tích.”
Trần Tư Tư bĩu chiếc môi nhỏ nhắn, hờn dỗi nói:
“Em cũng không tin anh bận rộn đến mức ngay cả thời gian gửi một tin nhắn wechat cho em cũng không có, theo em thấy, anh chính là quên mất em rồi.”
Nhìn bộ dáng làm nũng của bạn gái thanh thuần xinh đẹp, trong lòng Thẩm Hạo nóng lên, bàn tay vỗ vỗ trên cánh mông của nàng, còn thuận thế bóp mạnh mấy cái, chọc cho nàng liên tục nũng nịu kêu lên.
Từ sau khi làm lành kể từ lần nảy sinh mâu thuẫn lúc trước, Trần Tư Tư cũng hiểu được tình cảm của Thẩm Hạo, biết hắn rất yêu nàng, bởi vậy luôn muốn cùng hắn hẹn hò thật tốt, tăng cường tình cảm của nhau một chút.
Nhưng công việc của nàng vẫn luôn rất bận rộn, không có nhiều thời gian rảnh rỗi, hôm nay kết thúc công việc tương đối sớm, tâm huyết dâng lên, nàng liền chạy tới công ty Thẩm Hạo đón hắn tan tầm.
Dù sao cũng là người yêu, tuy rằng trong lòng đều yêu nhau sâu đậm, nhưng cũng không thể lúc nào cũng không gặp mặt.
“Để thể hiện sự chân thành của anh, mau nói, hôm nay em muốn ăn gì? Chồng sẽ đưa vợ đi ăn một bữa thật ngon.”
Trần Tư Tư hé miệng cười.
“Ít nghĩ đẹp đi, em cũng chưa đáp ứng làm vợ anh đâu.”
“Yo, mấy ngày không gặp, tính tình liền cao ngạo rồi đúng không? Có tin hiện tại anh liền kéo em đi thuê phòng, hảo hảo dạy dỗ em một trận hay không?”
Nói xong, bàn tay to liền không an phận, cọ xát trên hai cánh mật ong tròn trịa.
Váy ôm sát mông chỉ dài quá đầu gối trơn bóng, sờ lên rất thoải mái, thoáng dùng sức một nắm, liền có thể cảm nhận được một cỗ cảm giác co giãn đàn hồi kinh người, làm cho Thẩm Hạo có chút yêu thích không nỡ buông tay, sờ càng thêm hăng hái.
“Cảm giác sờ mông của bảo bối nhà chúng ta chính là quá tốt, thật muốn mỗi đêm đều có thể sờ vào giấc ngủ.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tư Tư liền đỏ lên, từ cánh mông truyền đến một tia cảm giác tê dại, làm cho nàng nhịn không được vặn vẹo mông vài cái.
“Muốn chết rồi sao, đang ở trên đường cái đấy, anh mau mau bỏ tay ra đi!”
Nói xong, đưa tay ra sau lưng, hất bàn tay to không an phận của Thẩm Hạo ra.