Phần 405: Nhanh nhanh tiến thêm một bước
Tay vừa thò vào liền chạm vào làn da mềm mại trơn trượt vì kích tình mà trở nên nóng rực, hạt nhỏ phía trên đỉnh tuyết lúc này cũng cứng rắn dựng thẳng, vươn đầu lên cao như đang chờ người đến ngắt hái.
Hả? Nhanh như vậy đã có phản ứng, xem ra chị Phỉ cũng cảm thấy kích thích.
Trong lòng mừng thầm, trên tay Thẩm Hạo liền gia tăng lực đạo.
Tuyết trắng nhẵn nhụi trơn mình, vừa sờ lên liền mang đến cảm giác cực tốt, giống như đang sờ lên một lớp vải tơ lụa thượng hạng…
Thẩm Hạo chỉ là thoáng xoa nắn chà xát vài cái, liền cảm thấy hạt nhỏ vốn đã nhô lên dần dần trở nên cứng hơn.
Mỗi khi lòng bàn tay hắn vẽ vòng tròn trên đỉnh tuyết trắng, Tần Phỉ Vũ sẽ run rẩy vài cái, trong miệng cũng phát ra tiếng rên rỉ không rõ.
Cảm thụ được tuyết trắng mềm mại dưới động tác của mình không ngừng biến hóa ra các loại hình dạng, một bàn tay khác của Thẩm Hạo cũng dần dần càng thêm làm càn.
Hắn bắt đầu không thỏa mãn với việc cách một lớp vải váy vuốt ve, vì thế liền rút tay ra, bắt lấy một cái chân đẹp của Tần Phỉ Vũ, chậm rãi tiến vào bên trong cọ xát.
Vớ lụa mỏng manh vừa sờ lên liền truyền đến cảm giác cực tốt, trơn bóng, mát mẻ, tinh tế cảm thụ còn có thể cảm nhận được một tia nhiệt độ cơ thể ấm áp.
Thật giống như là làn da trắng mịn non mềm nhất, làm cho Thẩm Hạo có chút yêu thích không nỡ buông tay, trong lúc nhất thời lại quên tiếp tục đi thẳng đến nơi yếu hại, mà cứ thế nắm lấy chân đẹp của nàng vuốt ve qua lại.
Khi tay hắn đi tới gốc đùi, chỉ cảm thấy đôi chân thon dài thẳng tắp này đột nhiên căng thẳng.
Cặp chân này thật tốt, cho dù để hắn chơi đùa cả đời cũng không thấy chán!
Thẩm Hạo lúc này sờ mó vô cùng thoải mái, nhưng Tần Phỉ Vũ lại khó chịu không thôi, mỗi khi bàn tay to của hắn bơi qua trên đùi, lòng bàn tay nóng bỏng kia đều phảng phất như ẩn chứa ma lực, làm cho cả người Tần Phỉ Vũ một trận khô nóng.
Đặc biệt là Thẩm Hạo còn cố ý đè lên hạt nho đỏ trên bộ ngực tuyết trắng vẽ vòng tròn, càng làm cho nàng khó chịu đến lợi hại, đồng thời cũng cảm thấy rất thoải mái, thậm chí trong lòng còn sinh ra một loại ý niệm muốn Thẩm Hạo nhanh nhanh tiến thêm một bước.
Tiểu tử thúi này, thật sự là rất có kiên nhẫn a, xem ra hôm nay là tính toán muốn tra tấn mình một trận thật tốt đúng không?
Hừ, tên tiểu tử thối, chỗ này cũng không phải ở nhà, lúc này còn không mau tranh thủ thời gian làm một trận, thật sự là!
Nghĩ tới đây, Tần Phỉ Vũ theo bản năng tách hai chân rộng ra thêm một chút, tiện cho hắn có thể đi thẳng tới chỗ yếu hại.
Thẩm Hạo đương nhiên nhận thấy động tác ám chỉ này của nàng, nhưng lại không hề nóng vội, ngược lại còn giống như muốn tiếp tục đùa giỡn, bàn tay to nóng rực cứ thế ở trên bắp đùi nàng đi tới đi lui vuốt ve qua lại.
Thỉnh thoảng lại cố ý chạm vào khu vực tam giác giữa hai chân nàng, thậm chí có khi còn dùng ngón tay lúc nhẹ lúc nặng đè lên trên hạt đậu nho nhỏ đang lẩn trốn bên trong khe môi, khiến cho thân thể nàng không ngừng run rẩy, phía dưới cũng dần dần trở nên ướt át.
Mà lúc làm những động tác này, bàn tay to đang bóp nắn hai ngọn tuyết trắng cũng phi thường thành thạo kẹp lấy hạt đỏ đã sớm nhô lên cứng rắn dựng thẳng kia, hết nhéo nhéo lại xoa xoa, khi thoảng còn mạnh tay kẹp lấy hạt nhỏ kéo dài về phía trước, chọc cho Tần Phỉ Vũ không ngừng rên rỉ.