Phần 403: Tính phúc?
Công viên dưới ánh mặt trời nóng bỏng có vẻ rất yên tĩnh, trên cơ bản không nhìn thấy bóng người nào.
Theo từng trận gió nóng xen lẫn mùi cỏ cây thơm ngát thổi tới, âm thanh lá cây xào xạc không ngừng vang lên.
Thẩm Hạo đánh giá bốn phía, sau đó lôi kéo Tần Phỉ Vũ đi vào một hành lang dài ở một góc công viên ngồi xuống.
Phía bên kia hành lang là một ngọn núi giả khổng lồ, xung quanh có không ít cây cối rậm rạp cùng với hoa cỏ, vừa vặn đối diện với lối vào công viên, chặn lại hơn phân nửa tầm mắt.
Sở dĩ hắn chọn chỗ này là nơi này tương đối bí mật, hơn nữa cho dù có người tới cũng có thể nhanh chóng trốn vào trong bụi cỏ rậm rạp.
“Đến cũng đã đến rồi, chị còn nhăn nhó làm cái gì nữa?”
Thấy Tần Phỉ Vũ đỏ mặt, chậm chạp không chịu ngồi xuống, Thẩm Hạo nhếch môi cười, đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, ôm nàng ngồi lên đùi mình.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Một bàn tay to rất tự nhiên xẹt qua đường cong duyên dáng trên tấm lưng ngọc của nàng, lại đi tới cánh tay trơn bóng chậm rãi di chuyển lên trên.
Tay kia một đường trèo lên trên, nhưng ngay khi sắp đắp lên bộ ngực cao vút, lại bị Tần Phỉ Vũ bắt lấy.
“Không phải chứ chị Phỉ, chị thật sự không muốn sao?”
Nghe hắn nói như vậy, Tần Phỉ Vũ kiều mị cười, vươn một ngón tay ngọc nhẹ nhàng điểm lên ót hắn.
“Em nha, trên đầu đều đã quấn đầy băng gạc mà trong đầu còn muốn loại chuyện này, thật sự là một đại sắc lang từ đầu đến cuối.”
“Đúng rồi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tư Tư cũng không nói cho chị biết, tối hôm qua rốt cuộc là hai người đã đi đâu? Sao em lại thành ra như thế?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo lật mí mắt.
“Cũng không có gì, đi quán bar uống rượu thì bị mấy tên côn đồ say rượu dùng chai bia đập vào đầu.”
“Ah?! Vậy em có bị làm sao không? Em đã đến bệnh viện xem chưa?”
Tần Phỉ Vũ nhất thời kiều hô một tiếng, dùng cả hai tay ôm lấy đầu hắn, nhẹ nhàng vuốt ve, thật giống như đang ôm lấy một món bảo bối quý giá vậy.
Một đôi mắt hạnh lúc này hoàn toàn không còn mị ý, chỉ còn nồng đậm thân thiết cùng đau lòng.
Thấy thế, Thẩm Hạo nhếch miệng.
“Không có việc gì đâu, chỉ là một chút vết thương nhỏ mà thôi.”
“Em cũng thật sự là, không có việc gì đi quán bar uống rượu làm gì, về sau nhớ tận lực ít đi đến những loại địa phương như vậy đấy.”
Nghe ra sự quan tâm trong lời nói của nàng, trong lòng Thẩm Hạo ấm áp, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng.
“Chị Phỉ, có chị thật tốt.”
Đối mặt với lời nói tình cảm bất thình lình của hắn, Tần Phỉ Vũ sửng sốt, sau đó chớp chớp mắt, cười duyên một tiếng.
“Em nha, chính là miệng ngọt, biết dỗ dành phụ nữ.”
“Em chỉ có miệng là ngọt ngào sao? Hơn nữa, em cũng không bao giờ sử dụng miệng để dỗ dành phụ nữ, em toàn dùng hành động thực tế để chinh phục phụ nữ thôi.”
Nói xong, hắn liền cười hắc hắc.
“Chị Phỉ, vậy chị có bị em chinh phục hay chưa?”
“Em nói gì vậy?” Em chẳng những đem chị chinh phục, còn để cho chị yêu em, bản lĩnh cũng thật không nhỏ, hiện tại xem ra Tư Tư sau này sẽ phi thường hạnh phúc.”
Tần Phỉ Vũ cố ý cắn hai chữ “Hạnh phúc” rất nặng, khiến ý tứ của hai chữ này khi rơi vào trong tai Thẩm Hạo không khỏi có chút thay đổi.
Tính phúc*? Điều đó là đương nhiên! Chỉ cần nữ nhân từng ngủ với ta, ai dám nói nàng không có tính phúc?
Tính phúc: Ý chỉ cuộc sống tình dục thỏa mãn.