Phần 396: Danh thiếp
Sau khi ăn mặc chỉnh chu lại, lúc này hắn mới quay qua lắc lắc Trần Tư Tư.
“Tư Tư, mau tỉnh lại, đừng ngủ nữa.”
“Không cần, đầu thật choáng váng, để cho người ta ngủ thêm một lát nữa đi…”
Bất đắc dĩ nháy nháy mắt, Thẩm Hạo một lần nữa dùng sức lắc lắc nàng.
“Mau đứng lên, về nhà rồi lại ngủ tiếp.”
“Ai nha, để cho em ngủ thêm mười phút nữa đi, chỉ mười phút thôi, được không?”
Trần Tư Tư không mở mắt, thân thể cọ cọ dán sát vào trong, thay đổi sang một tư thế thoải mái hơn rồi tiếp tục ngủ.
Thấy thế, Thẩm Hạo bất đắc dĩ thở dài, vừa chuẩn bị kéo nàng lên, Trần Lam Vận lại đột nhiên cười nói.
“Cậu cứ để cho cô ấy ngủ thêm một lát, dù sao ở chỗ này qua đêm tôi cũng không thu phí.”
“Cái này… được rồi.”
Thẩm Hạo có chút bất an, dù sao có thể trở thành bà chủ hộp đêm, hơn nữa còn là một người phụ nữ, khẳng định là có bối cảnh không bình thường, bằng không cũng không có khả năng ở dưới tay Vương Hải Phong cứu hắn.
Đối với loại phụ nữ này, Thẩm Hạo từ trước đến nay không có hứng thú, bởi vì hắn không chơi nổi.
Đúng lúc này, Thẩm Hạo lại phát hiện Trần Lam Vận vẫn gắt gao nhìn chằm chằm hắn, mắt cũng không chớp lấy một cái.
Ta lau? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Người phụ nữ này sẽ phải là coi trọng mình rồi đấy chứ?!
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo có chút xấu hổ xoa xoa tay.
“Cái kia… Chị Trần, sao chị lại nhìn chằm chằm vào tôi như thế?”
“Bởi vì cậu trông rất giống một người đàn ông mà tôi quen.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo nở nụ cười.
Giống như một người đàn ông nàng quen? Mẹ nó, chẳng lẽ diện mạo của lão tử lại phổ biến như vậy sao?
“Cậu đừng cười, tôi nói thật, cậu thật sự trông rất giống một người.”
Trần Lam Vận ném điếu thuốc trên tay xuống, thanh âm có chút trầm thấp nói ra lời này.
Lòng hiếu kỳ của Thẩm Hạo bị câu lên, nhếch miệng, thuận theo lời nói.
“Giống ai?”
“Một người đàn ông mà tôi không bao giờ có thể quên.”
Thanh âm trầm thấp có một chút khàn khàn, có thể là nguyên nhân trường kỳ uống rượu hút thuốc, tuy rằng không có giọng nữ nũng nịu nhu mị dễ nghe, nhưng Thẩm Hạo lại cảm thấy rất dễ nghe, đồng thời trong lòng cũng một trận cuồng tiếu.
Nữ nhân này, thật đúng là thú vị nha, có phải là sau khi nàng ta gặp qua bảo bối dưới háng ta, nên thèm muốn, xuân tâm nổi lên?
Một cái miệng cứ cứng rắn thẳng thắn trêu chọc như vậy, đủ trực tiếp, lão tử thích!
Vì thế hắn lại cười hắc hắc nói.
“Chị Trần, không phải chị đang nói đùa đấy chứ?”
“Đùa sao? Ừm… vậy cậu cứ coi như là tôi nói đùa đi.”
Nói xong, lại nhìn Thẩm Hạo một cái thật sâu, Trần Lam Vận đứng dậy đi về phía trước vài bước, đến khoảng cách cách hắn đại khái một mét thì ngừng lại.
“Cậu vẫn chưa cho tôi biết tên cậu.”
“Thẩm Hạo.”
Không dấu vết gật gật đầu, Trần Lam Vận đột nhiên nhếch môi cười.
“Nếu bây giờ cậu đã tỉnh rồi, vậy thì mang theo bạn gái rời đi thôi.”
Nói xong, một bàn tay vươn ra sau lưng, không biết đang mò mẫm cái gì.
Thấy thế, Thẩm Hạo vừa chuẩn bị mạnh mẽ kéo Trần Tư Tư lên, chỉ thấy nàng đột nhiên vươn tay ra, giữa hai ngón tay kẹp một tấm danh thiếp nhỏ xinh tinh xảo.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
“Đem tấm danh thiếp này cất kỹ, sau này có khó khăn gì có thể tìm đến tôi.”
Trong chốc lát, Thẩm Hạo sững sờ ngay tại chỗ.
Nếu nàng ta không mặc áo ngực, toàn thân chỉ có một chiếc váy hai dây, vậy thì tấm danh thiếp này đến từ đâu? Chẳng lẽ là từ chỗ kia?
Ta lau, nữ nhân này thật đúng là đặc biệt tao lãng nha! Vậy mà đặt danh thiếp vào trong khe ngực!