Phần 394: Nhìn đủ chưa?
Trong đầu vừa nhảy ra ý nghĩ này, Thẩm Hạo liền đưa tay móc lão nhị của mình từ trong đũng quần ra, kiểm tra qua một lượt thì không phát hiện bất kỳ cảm giác dính dính nào, cũng không có bất kỳ bất kỳ cảm giác khó chịu nào.
Trong lúc nhất thời, Thẩm Hạo cứ thế mờ mịt ngồi trên sô pha, cố gắng hồi tưởng lại những chuyện xảy ra lúc trước.
Đúng lúc này, chỉ nghe “lạch cạch” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.
Thẩm Hạo vội vàng kéo chăn lên, đem chính mình bao bọc chỉ lộ ra một cái đầu.
Chờ đến khi hắn làm xong tất cả, Trần Lam Vận đã xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Một chiếc váy hai dây màu đen đơn giản được mặc trên cơ thể lồi lõm hoàn hảo, dây đeo vai mỏng làm cho xương quai xanh tinh tế trở nên càng thêm rõ ràng hơn.
Chiếc váy ngắn bó sát người chỉ dài đến nửa đùi, làm lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn cùng đôi chân đẹp đầy đặn cân xứng, không có chút khuyết điểm nào, tuy rằng độ thẳng tắp thon dài so ra vẫn kém đám người Tần Phỉ Tuyết một chút, nhưng lại càng có cảm giác no đủ, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn ra một ít cơ bắp không rõ ràng lắm.
Hai chân trắng nõn mang một đôi giày gót nhọn, theo nàng từng bước di chuyển, lại phát ra âm thanh “lộp cộp lộp cộp”.
“Cậu tỉnh rồi à, đã cảm thấy khá hơn chút nào chưa? Cậu có muốn đến bệnh viện kiểm tra lại một chút hay không?”
Gặp lại nam nhân này, Trần Lam Vận không khỏi hồi tưởng lại một màn xảy ra cách đây không lâu.
Đặc biệt là con rắn lớn có kích thước siêu lớn của người đàn ông này càng làm cho nàng thật lâu không cách nào quên.
“Hả? À, được rồi, đã khá hơn nhiều, cô là… nhưng mà, làm sao tôi cứ cảm thấy nhìn cô rất quen mắt như vậy nhỉ?”
Lắc lắc đầu, Thẩm Hạo rốt cục cũng nhớ tới mỹ phụ lãnh diễm này là ai, đã gặp qua ở nơi nào, không khỏi đưa mắt qua nhìn chằm chằm nàng thật kỹ.
Vừa mới nãy chưa nhìn kỹ, giờ nhìn nàng chằm chằm như thế, hình ảnh đập vào mắt nhất thời làm cho hắn hai mắt thẳng tắp, bởi vì hắn thế nhưng phát hiện bên trong bộ váy kia, nữ nhân này căn bản không mặc đồ lót gì cả!
Theo từng bước nàng đi lại, bộ ngực được chiếc váy màu đen bao bọc cũng rung động theo, lắc lư không ngừng.
Mặc dù không thể nhìn thấy, nhưng Thẩm Hạo cũng có thể tưởng tượng được cảnh đẹp dưới chiếc váy hai dây màu đen này mê người như thế nào.
Ừm… Thoạt nhìn hẳn là rất lớn, nhưng tuyệt đối không lớn bằng Hạ Tiểu Vũ, chính là không biết cảm giác khi chạm vào sẽ như thế nào nhỉ, nếu có thể tự tay sờ soạng một chút thì tốt biết mấy.
Ngay khi Thẩm Hạo đang suy nghĩ lung tung, Trần Lam Vận hé miệng cười.
“Tiểu tử thúi, nhìn đủ chưa? Cậu vẫn chưa nhớ ra tôi là ai sao?”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác, lúc này mới mở miệng trả lời.
“Tôi nhớ ra cô là ai rồi, tối hôm nọ, cũng là ở hộp đêm Điệp Luyến này, tôi còn đụng phải cô một cái nữa, đúng không?”
“Đúng vậy, tối nay cũng chính là tôi đã cứu cậu.”
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Lời này vừa nói ra, Thẩm Hạo liền bừng tỉnh đại ngộ, gật gật đầu, thầm nghĩ một tiếng thì ra là như thế.
Trách không được hắn có thể bình yên vô sự nằm ở nơi này, mà không phải nằm trên giường bệnh viện.
“Chính thức làm quen với nhau một chút, tôi tên là Trần Lam Vận, bà chủ của hộp đêm Điệp Luyến, cậu có thể gọi tôi là chị Trần hoặc gọi tên tôi cũng được.”