Phần 388: Chị Trần
Để đảm bảo Trần Tư Tư không bị thương, Thẩm Hạo đành phải ôm chặt nàng vào lòng, sau đó xoay người, đem lưng mình lộ ra để lại cho đám côn đồ này, đánh đồng thời trong lòng đem tổ tông mười tám đời của Vương Hải Phong ân cần hỏi thăm một lượt.
Nhưng ngay khi hắn cho rằng đêm nay không thể thiếu một trận nhừ đòn, đột nhiên một trận tiếng bước chân dồn dập từ xa dần dần truyền đến.
“Bọn chó chết, dừng tay lại cho lão nương!”
Một tiếng quát giận dữ trong trẻo lạnh lùng vang lên, chỉ thấy bảy tám đại hán mặc âu phục màu đen vây quanh một mỹ nữ lãnh diễm dáng người cao gầy, lồi lõm vội vàng chạy tới.
Tên côn đồ đang chuẩn bị đấm đá Thẩm Hạo nhất thời ngừng lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không có động tác nào nữa.
Lúc này, tên côn đồ dẫn đầu đột nhiên dùng vẻ mặt tươi cười kêu một tiếng.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
“Thì ra là chị Trần sao, em…”
“Chát!”
Một tiếng tát thanh thúy vang lên, đem lời nói đã đến bên miệng của tên đầu lĩnh đám còn đồ cứng rắn cắt đứt.
“Dám ở chỗ lão nương gây chuyện, không muốn sống nữa rồi phải không?”
“Chị Trần, em…”
“Chát!”
Lại là một tiếng tát thanh thúy vang lên, so với tiếng vừa rồi càng vang càng giòn hơn.
Trần Lam Vận chỉ mặc một chiếc hai dây màu đen, một đôi mắt đẹp mang theo sát khí nhìn chằm chằm vào tên đầu lĩnh, đôi lông mày anh khí khẽ nhíu lại cùng một chỗ, khuôn mặt kiều diễm đều lạnh như băng.
Tuy rằng nàng là một nữ nhân, nhưng lúc này trên người nàng lại bốc lên khí tràng cường đại dị thường.
Thật giống như là một vị đại lão quyền cao chức trọng chỉ điểm giang sơn, bảy tám tên côn đồ trong lúc nhất thời lại bị khí tràng cường đại của nàng chấn nhiếp.
“Các ngươi cho rằng mình đang gây hỗn loạn ở đâu vậy hả? Cũng không hỏi thăm hộp đêm Điệp Luyến là địa bàn của ai, lại dám ở chỗ lão nương gây chuyện, có phải lão Thọ Tinh ăn thạch tín hay không, không thiết sống nữa?!”
Tên đầu lĩnh cười một tiếng.
“Chị Trần, hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm mà thôi, bọn em không biết đây là địa bàn của chị, cho nên…”
“Chát!”
Không đợi tên đầu lĩnh đám côn đồ nói xong, Trần Lam Vận giơ tay lên nặng nề tát lên mặt hắn.
“Mày là cái thá gì, thứ như mày cũng xứng nói chuyện với lão nương? Cút!”
“Chị Trần, bọn em…”
“Thật ngại quá, thật sự là ngượng ngùng, chuyện tối nay là một hiểu lầm, chị Trần đúng không, tôi là cổ đông của tập đoàn Uy Chấn Vương Hải Phong, chắc hẳn chị Trần đã nghe nói qua tập đoàn Uy Chấn rồi nhỉ?”
Đúng lúc này, Vương Hải Phong đi ra, vẻ mặt tươi cười, nói xong lời này, hắn cũng thuận thế chỉ vào Thẩm Hạo đầu còn đang chảy máu.
“Tôi cùng tên tiểu tử này có chút ân oán cá nhân, chẳng lẽ chị Trần cũng muốn nhúng tay vào sao?”
Vương Hải Phong mặc âu phục ngược lại có vẻ có đầu có mặt, có lẽ là do thân ở vị trí cao đã lâu, trên người tản ra một cỗ khí thế như có như không.
Phối hợp với vóc người cồng kềnh mập mạp của hắn, ngược lại có vẻ rất có khí thế.
Nghe nói như vậy, sắc mặt Trần Lam Vận thay đổi.
Thấy thế, Vương Hải Phong cười khẽ một tiếng.
“Nói vậy chị Trần chính là bà chủ của hộp đêm Điệp Luyến đúng không? Có thể bán chút mặt mũi, để cho tôi giải quyết ân oán cá nhân một chút hay không?”
Thẩm Hạo vẫn luôn lưu ý đến biến hóa ở hiện trường, nghe thế trong lòng nhất thời căng thẳng, hắn đã nhìn ra người phụ nữ có tên là “chị Trần” này có chút do dự, hơn nữa cũng nhận ra “chị Trần” này chính là người phụ nữ hắn đụng phải đêm đó.