Phần 384: Chuốc rượu bạn gái
Đêm nay là một cơ hội, nếu hắn không tận dụng thật tốt, thì quá lãng phí bầu không khí hôm nay!
Sau khi hạ quyết tâm, Thẩm Hạo liên tục rót rượu cho Trần Tư Tư.
Rất nhanh, một thùng bia đều đã rót hết vào bụng hai người, Trần Tư Tư đã có chút say rượu, nhưng nhìn nàng lúc này lại càng thêm mê người.
Đặc biệt là gương mặt xinh đẹp ửng đỏ kết hợp với cái miệng nhỏ nhắn anh đào hơi khép lại, cùng với mùi hương cơ thể mê người thỉnh thoảng bay tới, khiến Thẩm Hạo nóng nảy khó nhịn không thôi.
Vì thế hắn liền tiến đến bên tai Trần Tư Tư, thổi một hơi nóng vào tai nàng.
“Bảo bối, em còn có thể uống được nữa không?”
Nói xong, hắn còn cố ý vươn đầu lưỡi ra, nhanh chóng liếm lên vành tai tinh xảo của nàng một cái.
Nhất thời, thân thể mềm mại của Trần Tư Tư run lên, đôi mắt lúc này bởi vì say rượu mà có chút mờ mịt, nói.
“Làm gì vậy, anh… muốn cho em uống say rồi nhân cơ hội chiếm tiện nghi của em phải không?”
Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng.
“Em là bạn gái của anh, anh còn cần phải chiếm tiện nghi của em sao, bất quá nói thật, anh quả thật rất muốn cùng em thuê một gian phòng, lúc đó hai chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện một phen.”
Nghe hắn nói như vậy, Trần Tư Tư cười duyên một tiếng, thuận thế ngã vào lòng hắn, giơ lên một bàn tay nhỏ bé trắng nõn, vuốt ve khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn.
“Tên xấu xa nhà anh, đừng tưởng rằng em không biết anh đang nghĩ cái gì nhé.”
“Còn bày đặt mở phòng tâm sự, có chuyện gì mà không nói được ở chỗ này? Hay là anh đang muốn làm chuyện xấu xa gì đó với em?”
Nói xong, nàng còn hừ một tiếng:
“Trừ phi kết hôn, nếu không anh đừng hòng nghĩ đến.”
Thẩm Hạo rất bất đắc dĩ, cúi đầu nhìn bạn gái đã có chút say rượu, tròng mắt vừa chuyển, âm thầm tính toán.
Xem ra là vẫn uống chưa đủ, phải tiếp tục cho nàng uống, triệt để uống say mình mới có cơ hội!
Vì thế hắn lại gọi một thùng bia, hai người bắt đầu đấu rượu với nhau.
Rốt cục, sau nhiều lần cụng ly có mục đích của Thẩm Hạo, Trần Tư Tư rốt cuộc không kiên trì được nữa, cả người dựa về phía sau, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, hai mắt híp lại, đã say như một vũng bùn nhão.
Cũng bởi vì tư thế này, cổ áo của nàng cũng rộng mở, lộ ra một nửa mảnh mềm mại, Thẩm Hạo thoáng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy hai mảnh vải ren màu trắng đang bao bọc thật chặt hai mảnh tuyết trắng.
Thật giống như hai đóa sen sắp nở, được lá sen bao bọc chung quanh búp hoa mềm mại nhất, mê người nói không nên lời.
Phong tư trêu người như thế, Thẩm Hạo thấy liền không cách nào tự kiềm chế, trong lòng nóng nảy khó nhịn, lập tức lớn mật vươn ra một bàn tay, trực tiếp từ cổ áo vươn vào bên trong, cách một lớp áo ngực bằng vải lụa trơn nhẵn, nhẹ nhàng nắm lấy một bên tuyết trắng.
“Ưm… Anh đang làm gì vậy? Muốn chết rồi sao? Đây là nơi công cộng đấy, mau mau lấy tay ra!”
Trần Tư Tư lập tức thở dốc một tiếng, bàn tay nhỏ bé vô lực giơ lên, muốn đánh rơi bàn tay đang làm loạn của Thẩm Hạo.
Nhưng bây giờ nàng đã uống say như vũng bùn, cả người không nâng nổi nửa phần khí lực, còn không đợi tay nàng vươn đến, Thẩm Hạo đã trực tiếp bắt lấy cánh tay nhỏ bé mềm mại trắng như tuyết của nàng, mạnh mẽ đặt nó ở giữa hai chân mình, sau đó dùng hai chân kẹp lại.