Phần 37: Em gái sinh đôi???
Nhưng vừa về đến nhà, hắn liền thấy mẹ vợ đang bưng một nồi canh lên bàn.
Lại nhìn một bàn thức ăn chất đầy trên bàn, Thẩm Hạo trợn tròn mắt.
“Dì, tốc độ của dì rất nhanh a, nhanh như vậy đã nấu xong đồ ăn.”
Tần Phỉ Tuyết nhíu nhíu mày, đứng từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi rượu truyền đến trên người Thẩm Hạo.
“Uống rượu sao, cả người toàn là mùi rượu, thật hôi. ” Nàng dừng một chút, đắc ý nói, “Những món ăn này, dì mất đến hai ba tiếng mới hoàn thành đấy.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo càng thêm kinh ngạc.
“Không phải dì đi một quán bar sao?”
“Con nói gì vậy, dì không bao giờ đi đến những nơi như quán bar.”
Tần Phỉ Tuyết có chút kinh ngạc, xem ra Tiểu Hạo đã uống quá nhiều, làm một bàn thức ăn lớn, phỏng chừng là lãng phí rồi.
“A, vậy hẳn là con đã nhận nhầm người, con nhìn thấy một người nhìn giống như dì.”
Thẩm Hạo gãi gãi đầu, nghĩ thầm mình thật sự là phát ngốc rồi, tùy tiện uống chút rượu, liền đem người khác tưởng tượng thành mẹ vợ.
Nhưng Tần Phỉ Tuyết nghe nói như vậy, lại bừng tỉnh đại ngộ, “Không chừng là con gặp được em gái sinh đôi Tần Phỉ Vũ của dì đấy?”
Tần Phỉ Tuyết có một cô em gái sinh đôi, ngoại trừ tính cách bất đồng, ngoại hình cùng dáng người hai người thập phần tương tự. Nếu Thẩm Hạo gặp được một người nhìn giống như nàng, vậy hẳn là Phỉ Vũ không sai.
Em gái sinh đôi???
Trong đầu Thẩm Hạo bỗng nhiên hiện ra bộ dáng của người phụ nữ kia, cũng khó trách mình nhận sai, thì ra hai người là chị em sinh đôi nha, cô nàng Trần Tư Tư kia, thế nhưng lại không hề nhắc tới chuyện này với mình.
“Dì cũng đã lâu không gặp nàng ta, khoảng thời gian gần đây quá bận rộn, có thời gian dì sẽ gọi cho nàng ấy đến nhà ăn cơm, giới thiệu cho con, em gái dì chính là giáo viên dạy tiếng Anh ở trường đại học.”
Nghe mẹ vợ nói như vậy, Thẩm Hạo xấu hổ gật gật đầu, nghĩ đến mình không cẩn thận cưỡng hôn người dì tiện nghi kia, nếu như bị mẹ vợ biết được, không chừng sẽ xảy ra chuyện.
Hắn liền vội vàng chuyển đề tài, “Khụ khụ, dì, dì nấu nhiều món như vậy, là có khách muốn đến sao?”
“Không phải a, người trẻ tuổi như bọn con, phải bổ sung dinh dưỡng nhiều hơn, đây là dì đặc biệt làm cho dì.”
Nói xong, Tần Phỉ Tuyết chủ động múc cho Thẩm Hạo một chén canh gà, không có chút thái độ lạnh lùng như lúc trước.
“Đến đến, uống canh trước.”
Thẩm Hạo đột nhiên có chút cảm động, cha mẹ hắn mất sớm, một mình một người, từ nhỏ đã phải ra ngoài lang bạt, ngay cả đại học cũng không thể học, người quan tâm hắn cũng rất ít.
Hắn lại không biết, Tần Phỉ Tuyết chỉ nghĩ đến ngày hôm qua Thẩm Hạo phóng thích nhiều tinh hoa như vậy, cần bổ sung dinh dưỡng mới được.
Sau khi ăn cơm xong, bởi vì có chút choáng váng, Thẩm Hạo tắm rửa xong, liền trực tiếp trở về phòng. Chỉ là nằm ở trên giường trằn trọc mãi không ngủ được, trong đầu vẫn quanh quẩn cảnh tượng ở quán bar.
Cách ăn mặc của Tần Phỉ Vũ hoàn toàn trái ngược với mẹ vợ, lại có gương mặt giống mẹ vợ, làm cho hắn phảng phất nhìn thấy một mặt khác của mẹ vợ.
Nghĩ đi nghĩ lại, Thẩm Hạo liền ngủ thiếp đi, ở trong mộng, hắn đang nằm ở trên giường, hai bên người, mỗi bên đều có một vị mỹ nữ đang nằm, theo thứ tự là Tần Phỉ Tuyết cùng Tần Phỉ Vũ, một người hầu hạ hắn ở phía trên, một người hầu hạ hắn ở phía dưới, sung sướng đến tận trời…