Phần 366: Tiêm thuốc hạ sốt
Tiếng thở dốc mê người từ mũi Hạ Tiểu Vũ truyền ra, thân thể mềm mại cũng nhẹ nhàng run lên, hai chân đẹp thoáng cái tách ra một chút.
Ngay bây giờ!
Trong lòng thầm nghĩ một tiếng, Thẩm Hạo lập tức vươn ngón tay thứ hai đâm vào.
“A… cắm vào rồi, thật khó chịu, em rất khó chịu, ưm… như vậy, dùng sức một chút… ôi… a…”
Đột nhiên có thêm một ngón tay đâm vào chỗ yếu hại của mình, khiến cho Hạ Tiểu Vũ vốn đã bị trêu chọc đến ngứa ngáy khó nhịn lập tức kêu lên một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận khẽ mở ra, nói ra những lời kích thích đầy tính khiêu khích.
Đồng thời đôi chân đẹp mở càng rộng thêm, thân thể mềm mại run rẩy từng trận, hai cánh tay trắng nõn kìm lòng không được ôm lấy đầu Thẩm Hạo, ấn lên ngực mình để có, thể nhận được càng nhiều khoái cảm.
Nhận thấy được phản ứng của nàng, Thẩm Hạo càng thêm ra sức, ngón tay thành thạo linh hoạt qua lại cài cắm, đồng thời miệng không ngừng mút liếm cặp bánh bao cực lớn, còn đặc biệt trọng điểm chiếu cố hai hạt nhỏ đã nhô lên cứng rắn kia.
Dưới thế công mãnh liệt của Thẩm Hạo, Hạ Tiểu Vũ đã sớm hoàn toàn động tình rốt cục nghênh đón lần cao trào đầu tiên.
Chỉ thấy đầu tiên là nàng gắt gao ôm lấy đầu Thẩm Hạo, dùng sức đè ép vào ngực mình, hai chân đẹp của nàng cũng đồng thời gắt gao kẹp lấy cánh tay Thẩm Hạo, thân thể mềm mại trở nên cứng ngắc.
Một giây sau, nàng kịch liệt co giật vài cái, sau đó ngã trên sô pha, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận như anh đào nhanh chóng mở ra khép lại, liên tục thở hồng hộc, tựa như một con cá sắp chết khát.
Gương mặt trắng nõn lúc này đỏ bừng một mảnh, ánh mắt có chút mê ly nhưng tràn ngập quyến rũ phóng khoáng.
Đặc biệt là nụ cười thỏa mãn còn đọng trên khóe miệng, giống như đại địa khô nứt kéo dài đột nhiên gặp được một trận mưa to, đem mảnh đất khô cằn kia trở nên ẩm ướt mềm mại.
“Em đây là đạt cao trào rồi sao? Như thế cũng quá nhanh rồi phải không?”
Thẩm Hạo rút tay ra, nhìn Hạ Tiểu Vũ mị nhãn như tơ, liền chỉ chỉ về phái lều trại cao cao dựng thẳng của mình.
“Nhưng anh vẫn còn đang cương cứng, phải làm sao bây giờ?”
Nghe hắn nói như vậy, Hạ Tiểu Vũ lúc này cũng đã hơi bình tĩnh lại, chống tay ngồi dậy, cười quyến rũ với hắn.
“Còn có thể làm sao bây giờ? Chính anh tự mình giải quyết thôi, dù sao em cũng đã được thoải mái rồi.”
“Em sẽ không đối xử với anh như vậy phải không? Sao em lại nhẫn tâm như vậy cơ chứ?”
Ra vẻ kinh ngạc nói xong lời này, Thẩm Hạo một tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn của nàng, mạnh mẽ đắp lên lều trại to lớn ở giữa hai chân.
“Em nhanh đến giúp anh thoải mái một trận đi nào, bằng không lát nữa anh sẽ không tiêm cho em.”
Cảm thụ được độ cứng vừng nhiệt độ nóng bỏng của vật kia, trái tim của Hạ Tiểu Vũ khẽ lỡ nhịp một chút, mị nhãn như tơ nhìn hắn.
“Giúp em tiêm? Em lại không bị bệnh, sao phải tiêm thuốc làm gì.”
Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng.
“Ai nói em không bị bệnh? Em xem em bây giờ kìa, mặt đều đã đỏ thành như vậy, vừa nhìn đã biết là sốt không nhẹ, phải tiêm một mũi thật tốt mới có thể hạ sốt.”
Hạ Tiểu Vũ nhất thời bị lời này của hắn chọc cho buồn cười, nàng nở một nụ cười quyến rũ, nói:
“Được, nhưng em phải nhìn xem ống tiêm này của anh có dùng được hay không.”
“Xem lời này của em kìa, kim của anh chính là loại tốt nhất, chẳng những có thể hạ sốt, hơn nữa lúc tiêm sẽ không cảm thấy bất kỳ cảm giác đau đớn nào, chỉ có thoải mái sung sướng mà thôi, em có muốn thử một lần hay không?”
Nói xong, Thẩm Hạo lập tức cởi thắt lưng quần ra, mang theo cả quần lót dùng sức kéo xuống.