Phần 364: Lần cuối ân ái
“Anh có nghe thấy gì không?”
Đối mặt với lời hỏi thăm của Hạ Tiểu Vũ, Thẩm Hạo làm một cái thủ thế “Suỵt”.
“Đừng nói nữa, vừa rồi anh nghe thấy có người gọi ba.”
Hạ Tiểu Vũ nhất thời bị lời này của hắn chọc cười, cười đến cành hoa run rẩy, sóng biển mãnh liệt, thậm chí Thẩm Hạo cũng cảm giác được hai tòa tuyết trắng nặng trịch phía trên thỉnh thoảng lại đánh vào đầu hắn.
Ta lau, cặp bánh bao khổng lồ này cũng quá lớn đi, lão tử thế nhưng bị ngực đánh vào đầu!
Thầm nghĩ một tiếng, hai tay Thẩm Hạo bắt đầu không yên phận, một tay cách bộ đồ ngủ bằng vải lụa mỏng manh ở trên lưng ngọc trơn bóng đi tới đi lui, không ngừng vuốt ve.
Tay kia thì dò xét xuống dưới, thuận lợi sờ được đường viền của hai cánh tròn trịa.
Bởi vì Hạ Tiểu Vũ đang ngồi, cánh mông bị ép xuống có chút biến dạng, khiến nơi vốn dĩ mềm mại này lại trở nên có chút cứng ngắc, cảm giác này làm cho bàn tay của Thẩm Hạo nhịn không được chỉ muốn bóp xuống, thế là hắn không kiêng nể gì, cứ thế dùng sức bóp lấy một cái.
“Ah! Anh, anh đang làm gì vậy?”
Hạ Tiểu Vũ nhất thời kêu lên một tiếng, một bàn tay nhỏ bé vươn ra sau lưng, bắt lấy cánh tay đang làm loạn của Thẩm Hạo, tỏ vẻ như muốn phản kháng.
Đã đến lúc nào rồi mà nàng ta còn giả bộ thanh thuần chứ?
Thẩm Hạo không để ý tới, lập tức đứng dậy đè cô lên sô pha, một bàn tay nhanh chóng bắt lấy một đoàn tuyết trắng to lớn phía trước ngực nàng, hung hăng bóp mạnh hai cái.
Một loạt động tác này của hắn, vừa nhanh vừa chuẩn vừa ngoan, sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn.
“A…”
Có lẽ là bởi vì Thẩm Hạo dùng sức quá mức, hoặc là chỗ yếu hại đột nhiên bị tập kích, Hạ Tiểu Vũ nhất thời kêu lên một tiếng, bắt đầu giãy giụa phản kháng.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là tượng trưng.
Nhận thấy mỹ phụ dưới thân cũng không dùng bao nhiêu khí lực để phản kháng giãy giụa, Thẩm Hạo cười hắc hắc một tiếng, nói:
“Tiểu Vũ, phỏng chừng đây là lần cuối cùng chúng ta có thể thân thiết với nhau, để cho anh hảo hảo cho em được hưởng thụ cảm giác sung sướng thoải mái một lần nữa đi.”
Nói xong, hắn nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận như anh đào của nàng, trực tiếp in xuống một nụ hôn.
“U…”
Ưm ưm một tiếng, Hạ Tiểu Vũ nhất thời rơi vào tay giặc, không tiếp tục giãy giụa phản kháng nữa, tùy ý để hắn làm bậy.
Nhận thấy được phản ứng của nàng, Thẩm Hạo như nhận được cổ vũ, thuận lợi cạy mở răng ngọc của nàng, chui vào khoang miệng nóng rực ẩm ướt, truy đuổi chiếc lưỡi đinh hương mềm mại của nàng.
Hạ Tiểu Vũ trong lúc nhất thời run lên một cái, nhưng ngay sau đó lại nhiệt liệt đáp lại hắn.
Hai đầu lưỡi truy đuổi dây dưa lẫn nhau, liếm mút câu động, chỉ hận không thể ăn sạch đối phương.
Đột nhiên, động tác của Thẩm Hạo dừng lại, mở mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
Nữ nhân này hôm nay sao lại điên cuồng như vậy?
Bởi vì phản ứng của Hạ Tiểu Vũ thật sự là quá kịch liệt, từ thế bị động đã biến thành chủ động.
Hai người ước chừng hôn nhau ba bốn phút, thẳng đến khi không thở nổi nữa, lúc này mới lưu luyến tách nhau ra.
Giờ phút này, khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Vũ ửng đỏ một mảnh, mặt mày hàm tình, đặc biệt là ánh mắt ngượng ngùng lại nóng bỏng kia, khiến Thẩm Hạo thấy liền dục hỏa thiêu thân.
“Muốn đại bảo bối của anh rồi phải không?”