Phần 344: Băng hỏa giao phong
Giọng nữ băng lãnh đột nhiên vang lên làm cho Thẩm Hạo không khỏi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt nhất thời tất cả đều là vẻ ngoài ý muốn.
“Tư Tư? Em, sao em lại ở đây? Thực sự là có duyên nha, ăn một bữa ăn cũng có thể gặp được em.”
Nói xong, Thẩm Hạo cười cười, quay đầu nhìn về phía Sở Uyển Ngôn, chuẩn bị giới thiệu.
Nhưng lúc này Trần Tư Tư lại một tay đánh rơi bàn tay đang gắp thức ăn lên đĩa Thẩm Hạo được một nửa của Sở Uyển Ngôn, mắt hạnh dựng thẳng, lông mày liễu nhíu chặt, phẫn nộ lạnh lùng nói, “Tôi thấy bộ dạng cô rất xinh đẹp, lại trẻ tuổi, làm sao có thể làm ra loại chuyện này, chẳng lẽ cô không cảm thấy xấu hổ sao?!”
“Có phải cô không biết anh ta đã có bạn gái, hơn nữa còn là sắp kết hôn rồi sao?! Loại nữ nhân như cô quả thực so với tiểu tam còn đáng ghét hơn, thật sự là hạ tiện!”
Trong phút chốc, Thẩm Hạo cảm thấy trời đất sụp đổ, nụ cười trên mặt dần dần ngưng đọng, cho đến khi biến mất.
Xong rồi! Lần này xong đời rồi!
Trong lòng kêu rên một tiếng, Thẩm Hạo liền chuẩn bị giải thích, nhưng Trần Tư Tư căn bản không cho hắn cơ hội mở miệng, mắng Sở Uyển Ngôn xong, liền quay đầu lạnh lùng nhìn hắn.
Nếu như ánh mắt có thể giết chết người mà nói, Thẩm Hạo đã sớm chết mấy trăm lần rồi.
“Còn có anh, thật sự là rất có bản lĩnh a! Tôi đã nói hôm nay sáng sớm sao anh đã dậy rửa mặt, còn thay âu phục, còn chưa hoàn toàn bình phục đã chạy đến công ty làm việc, còn tưởng anh chuyên nghiệp đến mức nào.”
“Thì ra là sốt ruột đến gặp tình nhân, còn chạy đến đây hẹn hò, đồ ăn rất ngon phải không? Ăn uống rất hạnh phúc, phải không? Vậy tôi cũng không quấy rầy hai vị nữa, thon thả dùng bữa!”
Lạnh lùng nói xong những lời này, Trần Tư Tư dường như trong lòng thật sự tức giận, giơ tay lên vung một cái tát vào mặt Thẩm Hạo!
“Chát!”
Tiếng vỗ tay trong trẻo nhất thời hấp dẫn không ít ánh mắt của khách hàng, ngay sau đó là xì xào bàn tán cùng các loại nghị luận.
“Thẩm Hạo, anh không cần giải thích với tôi, tôi cái gì cũng đều đã nhìn thấy, hai chúng ta hiện tại không có gì để nói, chia tay đi, tôi không bao giờ muốn…”
“Thôi đi!”
Đột nhiên, Sở Uyển Ngôn vỗ bàn đứng lên, “Nói đủ chưa? Nếu không tôi sẽ tìm cho cô một cái kèn, như vậy cô có thể tiết kiệm được chút sức lực.”
Lời nói của mình bị cắt đứt, điều này làm cho Trần Tư Tư vốn đã lửa giận thiêu đốt càng thêm phẫn nộ, vừa định mở miệng đâp trả lại thì đột nhiên sửng sốt, ngay sau đó cười lạnh liên tục.
“Thì ra là cô, tôi đã sớm nhìn ra hai người các ngươi có quan hệ không chính đáng, quả nhiên, tôi một chút cũng không đoán sai!”
Lúc này Trần Tư Tư mới nhận ra Sở Uyển Ngôn, trong lòng càng thêm tức giận.
Lúc trước, khi Thẩm Hạo cùng Sở Uyển Ngôn có hành động thân thiết, bị nàng bắt gặp, lúc đó còn vì thế mà đại náo một hồi.
Lúc ấy Thẩm Hạo giải thích rằng anh cùng Sở Uyển Ngôn chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường, là loại bình thường thuần khiết.
Hơn nữa mẹ mình cũng ở đó khuyên giải thích đạo lý, cho nên Trần Tư Tư tin tưởng, cũng tha thứ cho Thẩm Hạo.
Nhưng bây giờ lại thấy Thẩm Hạo và Sở Uyển Ngôn này ở cùng một chỗ, hai người còn cùng nhau nói cười ăn cơm, hơn nữa còn gắp thức ăn cho đối phương, điều này làm cho Trần Tư Tư trong nháy mắt liên tưởng đến rất nhiều thứ.
“Là bổn tiểu thư đấy, như thế nào, có vấn đề gì sao?”
Sở Uyển Ngôn đại tiểu thư cũng nổi lên tính tình, nàng cùng Thẩm Hạo cao hứng ăn cơm, đột nhiên từ đâu xuất hiện một nữ nhân giống như người điên.
Chẳng những đánh rơi đũa của nàng, mà còn nói những lời rất khó nghe, điều này làm cho nàng rất khó chịu.
Nếu không phải ngại mặt mũi Thẩm Hạo, nàng đã sớm tát qua.