Phần 342: Dằn mặt Trương Phi Vân
Thế nhưng vừa mới đi tới văn phòng giám đốc, còn chưa mở cửa phòng, sau lưng lại truyền đến một đạo âm dương quái khí.
“Yo, đây không phải là giám đốc Thẩm sao, nghe nói anh bị gãy xương, tôi vốn định đến thăm anh, nhưng công việc trong tay thật sự quá bận rộn, không thể rút ra được.”
“Bây giờ có thể nhìn thấy giám đốc Thẩm xuất hiện hoàn chỉnh trước mặt tôi, loại cảm giác này thật tốt, tôi cũng có thể buông bỏ gánh nặng, một tháng này thật sự là làm tôi mệt mỏi không chịu nổi, vị trí giám đốc bán hàng này thật sự không phải là công việc dành cho người a.”
Lời này lọt vào tai Thẩm Hạo nghe rất chói tai, lông mày hắn không khỏi nhíu lại, xoay người lại nói…
“Tiểu Trương, mượn lời cát ngôn của cậu, hiện tại tôi đã trở lại, bây giờ cậu có thể đem công việc giám đốc bán hàng buông xuống rồi.”
“Lát nữa cậu đến văn phòng của tôi bàn giao lại công việc trong một tháng tôi không có mặt ở đây, tốt nhất là làm cho tôi một bản báo cáo tư liệu thật chi tiết, cho anh nửa giờ.”
Nói xong, Thẩm Hạo đẩy cửa đi thẳng vào phòng, cũng đồng thời nặng nề đóng cửa phòng lại.
“Phanh!”
Nhìn cửa phòng đóng chặt, sắc mặt Trương Phi Vân rất khó coi, hai tay đã sớm nắm chặt thành quyền.
Bởi vì dùng sức quá mức, khớp ngón tay đều mơ hồ trắng bệch, đủ để chứng minh nội tâm hắn lúc này phẫn nộ cỡ nào.
Được làm Thẩm Hạo, tao con mẹ nó xem mày còn có thể đắc ý bao lâu, chờ cho lão tử!
Trong lòng tức giận mắng một tiếng, Trương Phi Vân thở phì phì trở lại vị trí làm việc của mình, nhìn chằm chằm màn hình máy tính ngẩn người, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Không đến nửa giờ, cửa phòng bị người gõ, Thẩm Hạo đang xử lý văn kiện không khỏi nhướng mày.
Làm nhanh như vậy sao? Xem ra năng lực kinh doanh của Phi Vân này lại đã được nâng cao.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo hạ thấp giọng, ra vẻ uy nghiêm kêu một tiếng, “Tiến vào.”
Theo cửa phòng đẩy ra, Thẩm Hạo nhất thời sửng sốt, ngay sau đó trên gương mặt hiện ra nét tươi cười.
Bởi vì người tới không phải Trương Phi Vân, mà là Sở Uyển Ngôn.
Vẫn là một bộ đồ công sở tinh khôi tương đối bảo thủ, quần tây chín tấc màu đen được cắt xén vừa vặn, phối hợp với một chiếc áo vest nhỏ màu đen.
Bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng tinh khiết, cúc áo chỉ cởi ra một cái, lộ ra cần cổ trắng như tuyết cùng với xương quai xanh tinh xảo như ẩn như hiện.
Hai đôi chân thẳng tắp cân xứng, dưới sự góp sức của quần âu chín tấc màu đen lại càng thêm thon dài, đủ để sánh ngang với những người mẫu chân kia.
Vòng eo mảnh khảnh trong suốt, bộ âu phục nhỏ được may ôm sát, khiến vòng eo thon thả càng thêm hoàn mỹ, phảng phất tràn ngập dẻo dai khó có thể tưởng tượng được.
Cặp song phong trước ngực phồng lên, tuy rằng không phải rất lớn, nhưng vừa vặn, phù hợp với dáng người, giống như vẽ rồng điểm mắt vậy, làm cho hai mắt người ta sáng ngời.
Lại phối hợp với một gương mặt cao lãnh của hệ cấm dục, tinh xảo đến không thể bắt bẻ, giống như con lai, tựa như nữ thần băng sơn hạ phàm, làm cho người ta chỉ có thể nhìn xa, không dám đến gần.
Toàn thân nàng mang theo một loại khí tràng cao lãnh, cự tuyệt người khác từ ngoài ngàn dặm, thoạt nhìn có thêm vài phần khí chất nữ cường nhân.
Thật sự là một nữ thần cao lãnh khiến người ta không dám dễ dàng tiếp cận a!