Phần 329: Trở về nhà
Đương nhiên, vì hắn có thể mau chóng khôi phục, Tần Phỉ Vũ cũng không phải đêm nào cũng đến.
Tối hôm đó, thừa dịp Trần Tư Tư ở trong phòng ngủ thu dọn quần áo, Tần Phỉ Vũ tắm rửa trong phòng tắm, Tần Phỉ Tuyết đi ra ban công.
“Trăng sáng sao thưa, thời tiết ngày mai hẳn là không tồi.”
Thanh âm đột nhiên vang lên khiến Thẩm Hạo sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy gương mặt nghiêng nghiêng có chút lạnh lùng của Tần Phỉ Tuyết.
Mẹ vợ làm sao vậy? Chẳng lẽ nàng có chuyện muốn nói với ta?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo cười hắc hắc,”Dì, nếu có việc gì, dì cứ trực tiếp nói, không cần phải quanh co lòng vòng như thế.”
Nghe hắn nói như vậy, Tần Phỉ Tuyết đột nhiên quay đầu lại, nhìn gương mặt góc cạnh rõ ràng trước mắt, trong lòng sâu kín thở dài.
Thật sự là một tiểu tử thông minh, bất quá lá gan quá lớn…
“Tiểu Hạo, lúc trước Tư Tư đi công tác chưa trở về, con không có người chiếu cố, cho nên dì mới đón con từ bệnh viện về nhà để tiện chăm sóc cho con.”
Thì ra mẹ vợ đây là muốn đuổi ta đi a, ai, thời gian vui vẻ thật sự là ngắn ngủi.
Tần Phỉ Tuyết vừa mở miệng, Thẩm Hạo liền biết kế tiếp nàng muốn nói cái gì, trong lòng không khỏi cảm thấy thất vọng.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Quả nhiên, Tần Phỉ Tuyết chuyển đề tài…
“Hiện tại Tư Tư đã trở về, con liền chuyển về lại nhà mới đi, dì sẽ nói cho Tư Tư một chút, để con bé đi theo con qua bên đó ở, tiện chăm sóc cho con.”
“Dì, thật ra vết thương này của con còn phải…”…
“Tiểu Hạo, dì biết con muốn nói cái gì, hiện tại không phải Tư Tư đã trở lại sao? Có con bé chăm sóc con, dì yên tâm hơn.”
Không đợi Thẩm Hạo nói xong, Tần Phỉ Tuyết đã lên tiếng cắt đứt.
Nói xong, trực tiếp xoay người rời đi, không lưu lại bất kỳ một con đường nào để thương lượng.
Nhìn bóng lưng yểu điệu diệu mạn của mẹ vợ, Thẩm Hạo cười khổ một tiếng, lắc đầu.
Đây chính là cho mình một cái tối hậu thư a!
Sáng sớm hôm sau, Trần Tư Tư liền rời giường thu dọn quần áo rồi lái xe chở Thẩm Hạo về lại nhà mới.
“Anh nói xem, cũng thật sự là, lớn như vậy, đi xuống cầu thang còn có thể bị gãy xương, em xem như là phục anh luôn.”
Vừa vào nhà, Trần Tư Tư liền bất mãn oán giận.
Nàng vốn không muốn chuyển đến nhà mới sống, bởi vì nơi này cách nơi nàng đi làm quá xa, qua lại đều phải đi taxi, quá không có lợi.
Nhưng hiện tại Thẩm Hạo bị thương, nhất định phải có người chiếu cố, hơn nữa Tần Phỉ Tuyết đêm qua tận tình khuyên bảo nàng hơn nửa tiếng đồng hồ, nàng đành phải đáp ứng. Biết trong lòng Trần Tư Tư có chút khó chịu, Thẩm Hạo chỉ đành cười gượng hai tiếng, đổi đề tài…
“Tư Tư, chẳng lẽ em không muốn chiếu cố anh sao?”
“Yên tâm đi, hiện tại anh đã khá hơn, không sai biệt lắm rồi, có thể xuống đất đi bộ, em không cần quản anh, an tâm đi làm.”
Nghe hắn nói như vậy, Trần Tư Tư buông hành lý xuống, lườm hắn một cái…
“Nếu em đã chuyển tới ở, khẳng định phải chiếu cố đến khi anh hoàn toàn hồi phục mới được.”
“Nhưng buổi trưa phỏng chừng không về được, anh đói bụng thì tự mình gọi đồ ăn tới, thật sự nhịn không được muốn đi vệ sinh liền tự mình giải quyết, nếu không được thì tè ra quần đi, buổi tối trở về em sẽ tắm cho anh.”
Thẩm Hạo nhất thời bị lời này chọc cười…
“Vậy nếu muốn anh muốn đi nặng thì phải làm sao?”.
“Có thể nhịn liền nhịn, thật sự nhịn không được thì anh tự mình nghĩ biện pháp giải quyết, người đã lớn như vậy, một ngày cũng không để cho người ta bớt lo, thật sự là…”
Lải nhải một phen, Trần Tư Tư cầm túi nhỏ, đẩy cửa rời đi.