Phần 316: Giả vờ
Tần Phỉ Tuyết nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm, nhưng lúc này lại nghe Thẩm Hạo phát ra một tiếng kêu đau đớn.
“Ôi chao, đau chết ta! Chân của ta, chân này phỏng chừng sẽ phế đi rồi…”
Nghe hắn kêu la như thế, Tần Phỉ Tuyết trong lòng sâu kín thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu…
“Tiểu tử thúi con, thật sự là không để cho người ta bớt lo, đừng lộn xộn, dì đỡ con.”
Nói xong, đi tới, đỡ Thẩm Hạo, đi tới trước bồn cầu.
“Nhanh chóng giải quyết, dì vẫn đang vội đến phòng yoga giảng dạy!”
Chỉ thấy Tần Phỉ Tuyết tuy rằng đỡ Thẩm Hạo, nhưng nghiêng người, nghiêng đầu sang một bên.
Thấy thế, Thẩm Hạo linh cơ vừa động, dùng ngữ khí rất khó xử nói…
“Dì, một tay con phải chống tường, dì, dì giúp con lấy ra đi.”
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt xinh đẹp của Tần Phỉ Tuyết đỏ bừng, ngay cả cần cổ trắng như tuyết cũng đỏ bừng, giống như uống say rượu, đồng thời tức giận không nhẹ.
Tiểu tử thúi này, hoàn toàn là mượn chuyện làm càn!
“Không được, nếu con lại được một tấc tiến một thước, dì sẽ thật tức giận!”
Thẩm Hạo làm bộ cười khổ một tiếng…
“Có phải dì cảm thấy con đang mượn chuyện làm càn hay không? Nếu con thực sự có thể, tại sao con phải để cho dì làm điều đó?”
“Dì, dì là mẹ vợ tương lai của con, con là con rể tương lai của dì, chẳng lẽ con không biết liêm sỉ sao? Con không xấu hổ sao? Chính là con thật sự không thể, nếu có thể, con tuyệt đối không có khả năng mở miệng nhờ dì làm này!”
Những lời này của Thẩm Hạo có thể nói là phát ra từ tận đáy lòng, nói giống như thật, Tần Phỉ Tuyết nghe mà sửng sốt, trong lúc nhất thời không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
Nhìn đồng hồ đeo tay một chút, mắt thấy sắp trễ giờ, Tần Phỉ Tuyết đành phải xuống nước, nhưng vẫn kiên trì nói, “Dì có thể giúp con, nhưng con phải cam đoan với dì, tuyệt đối không thể làm bậy!”
“Dì, con đã thành như vậy rồi, làm sao có thể làm bậy? Thôi nào, dì, con không thể nhịn được nữa!”
Không còn cách nào khác, Tần Phỉ Tuyết đành phải quay đầu sang một bên, nhắm mắt lại, mò mẫm kéo quần Thẩm Hạo xuống, móc ra vật nóng mềm mại kia.
Khi bàn tay nhỏ bé của mẹ vợ nắm lấy vật nam tính của mình, cả người Thẩm Hạo run lên, kìm lòng không được cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Chỉ thấy mẹ vợ duỗi ba ngón tay ngọc nhỏ nhắn màu trắng, nắm lấy chỗ đó của mình.
Nơi đó màu sắc thâm trầm tạo thành sự tương phản rõ rệt cùng ngón tay trắng nõn, thấy vậy hắn không khỏi cứng lên, kéo theo chỗ kia nhảy dựng lên.
“Con… con nhanh lên!”
Tần Phỉ Tuyết xấu hổ đến mặt đỏ bừng, tim đập loạn, tuy rằng hai mắt nhắm nghiền, nhưng cặp lông mi thật dài kia lại run rẩy không ngừng, để lộ nội tâm nàng không hề bình tĩnh.
Thực sự quá lớn! Còn chưa có hoàn toàn thức tỉnh đã có quy mô như vậy, xem ra cuộc sống của Tư Tư sau này sẽ rất có tính phúc!
Nghĩ tới đây, bàn tay nhỏ bé của Tần Phỉ Tuyết bắt đầu run rẩy, cơ hồ đều sắp đem lửa nóng của Thẩm Hạo siết chặt.
Thấy thế, trong lòng Thẩm Hạo vui vẻ, làm bộ nói,”Dì, tay dì đừng run a, phải đỡ, không cần bóp, không nên để nước tiểu bị vẩy ra.”
Nghe hắn nói như vậy, Tần Phỉ Tuyết xấu hổ khó nhịn, nhưng cũng không còn cách nào khác, đành phải vươn bốn ngón tay, đỡ lấy lửa nóng yếu ớt kia.
Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng nàng lại có thể cảm giác được, trong đầu lại càng không tự chủ được hiện ra hình ảnh khiến người ta mặt đỏ tai hồng.
Trời ạ! Tần Phỉ Tuyết, ngươi đang làm gì vậy? Ngươi thế nhưng đang đỡ chỗ đó của con rể tương lai, giúp hắn đi tiểu!