Phần 314: Tai nạn
Sáng hôm sau ra ngoài đi làm, Thẩm Hạo mới phát hiện bên cạnh thang máy dán một tờ thông báo, nói là sửa chữa, phải cúp điện một ngày.
“Ta lau, đây chính là lầu mười lăm!”
Kêu rên một tiếng, Thẩm Hạo chỉ có thể đi cầu thang, nhưng vừa mới đi lên tầng mười bốn, liền đụng phải Vương Thiến Thiến đang đẩy đứa nhỏ ra ngoài mua đồ ăn sáng.
Nhìn bóng dáng tinh tế duyên dáng của nàng đang cực kỳ cố gắng cẩn thận đem xe đẩy chậm rãi đi xuống cầu thang, thỉnh thoảng lại đứng thẳng lên duỗi lưng cho bớt mỏi, trong lòng Thẩm Hạo khẽ động.
“Chào buổi sáng, không nghĩ tới ở chỗ này đều có thể gặp được em, xem ra hai chúng ta thật sự rất có duyên!”
Thanh âm vang lên từ phía sau khiến Thiến Thiến nhất thời sửng sốt, quay đầu, chỉ thấy ánh mắt Thẩm Hạo lấp lánh nhìn mình, trong đầu không khỏi theo bản năng nhớ tới một màn đêm qua khiến người ta mặt đỏ tai hồng.
Nhất thời, khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, ừm đáp lấy lệ một câu.
“Em xem kìa, đẩy trẻ em đi cầu thang quá khó khăn, tôi sẽ giúp em.”
Nói xong, Thẩm Hạo hai bước đi tới bên cạnh Vương Thiến Thiến, không nhiều lời được đoạt lấy xe đẩy, nâng lên liền đi xuống.
Nhưng vừa đi xong bậc thang cuối cùng, đặt xe đẩy ở khúc cua tầng 13 và tầng 14, tai nạn xảy ra.
Bởi vì tầm mắt bị xe đẩy ngăn trở, Thẩm Hạo không có biện pháp nhìn rõ dưới chân, hoàn toàn dựa vào cảm giác mà giẫm lên, kết quả thoáng cái giẫm lên không, nhất thời lảo đảo một cái, cả người thẳng tắp ngã về phía trước.
Nhưng phía trước chính là xe đẩy, dưới tình thế cấp bách, Thẩm Hạo trong lúc bối rối đành phải đẩy bức tường, tránh tiếp xúc thân mật trực tiếp với xe đẩy, nhưng cả người hắn lại nghiêng người ngã xuống đất!
“A…”
Tiếng va chạm thân thể nặng nề vang lên, đầu Thẩm Hạo tiếp xúc thân mật với mặt đất, chỉ cảm thấy một trận đau nhức, liền hôn mê bất tỉnh.
Đợi đến khi Thẩm Hạo tỉnh lại một lần nữa, mới phát hiện hắn đã nằm ở bệnh viện, một cánh tay cùng một chân đều bó thạch cao, một bên giường bệnh là Vương Thiến Thiến.
“Anh tỉnh rồi sao? Anh thấy khá hơn chưa? Anh còn đau ở đâu không?”
Thấy Thẩm Hạo đột nhiên mở mắt, nhìn chằm chằm mình, Vương Thiến Thiến cũng không nghĩ nhiều, vội vàng lên tiếng hỏi.
“Không có việc gì, còn không chết được, chính là trong thời gian ngắn không có biện pháp đẩy xe đưa đứa nhỏ cùng em đi tản bộ.”
Vương Thiến Thiến bị lời này của anh chọc cười, nhất thời cười, “Anh nha, thật sự là khó có được, đã thành như vậy còn muốn đẩy xe đưa đứa nhỏ tản bộ, anh cứ nằm thật tốt trong bệnh viện dưỡng bệnh đi.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo thử hoạt động cánh tay và chân một chút, kết quả một trận mơ hồ đau nhức, làm cho hắn hít sâu vào.
Thấy thế, Vương Thiến Thiến vội vàng ngăn cản, “Đừng lộn xộn, bác sĩ nói chân và cánh tay của anh đều bị gãy nhẹ, tuy rằng không nghiêm trọng, nhưng thương gân cốt động cốt một trăm ngày, anh phải nằm thật tốt, ngàn vạn lần đừng nghĩ loạn động.”
Thẩm Hạo hai mắt lật thẳng, nằm một trăm ngày? Vậy còn không phải là đem hắn nằm đến phế?!
Mấu chốt là nằm ở bệnh viện một ngày liền tốn một ngày phí giường bệnh, một trăm ngày, cái này ai chịu được?!
Vì vậy, hắn nói, “Không cần phải nằm trong bệnh viện, về nhà cũng có thể nghỉ ngơi.”
Thấy hắn kiên trì như vậy, Vương Thiến Thiến đành phải từ bỏ, nhưng trong lòng lại không khỏi tuôn ra một cảm giác mất mát, ngay cả chính nàng ấy cũng không biết là vì cái gì.
Có lẽ là bởi vì vừa rồi nàng nghĩ tới muốn chiếu cố người đàn ông này thật tốt trong thời gian này…