Phần 307: Lý tưởng
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo chỉ là hơi ngây người liền phản ứng lại.
Đây là đang kiểm tra mình? Lão ca này, thật đúng là có ý tứ, chẳng lẽ là muốn xem mình có kế hoạch gì, chuẩn bị giúp đỡ mình sao?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng Sở Chấn…
“Sở ca, người trẻ tuổi như tôi cũng không suy nghĩ nhiều lắm, thầm nghĩ một lòng làm tốt sự nghiệp rồi nói sau, tốt nhất là có thể xông ra một phen sự nghiệp lớn.”
“Tất nhiên, tất cả điều này được xây dựng trên tiền đề phải có đủ sức mạnh, khi tôi có đủ sức mạnh để thực hiện dã tâm, tôi mới có thể hoàn thành lý tưởng của riêng tôi.”
Không thể không nói câu trả lời này của Thẩm Hạo quả thật rất thực tế, cũng rất chính xác, sâu sắc, Sở Chấn nghe được rất hài lòng, nhưng hắn cũng không lộ ra quá nhiều tươi cười, mà nhìn Thẩm Hạo một cái thật sâu, không dấu vết gật gật đầu.
Có tham vọng, có lý tưởng, càng có dã tâm dám xông pha, ừm, không tệ, là một người có ý chí cầu tiến.
Vì vậy hắn cười nhẹ, “Vậy, lý tưởng của cậu là gì? Nếu tiện thì nói với lão ca được không?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo sửa sang lại suy nghĩ, tổ chức ngôn ngữ lại rồi mới hạ giọng nói…
“Sở ca, nói thật, lý tưởng của tôi kỳ thật rất đơn giản, chỉ là hai điểm.”
“Đầu tiên, hy vọng rằng những người xung quanh tôi, những người tôi yêu thương sẽ không bị tổn thương.”
“Thứ hai, tôi hy vọng tất cả họ đều có thể sống một cuộc sống tốt hơn.”
Thanh âm trầm thấp hàm chứa tín niệm kiên định, rơi vào trong tai Sở Chấn, làm cho hai mắt hắn không khỏi khẽ mở.
Đã từng có lúc suy nghĩ của hắn cũng là như thế, giống như Thẩm Hạo, đều hy vọng người bên cạnh sẽ không bị tổn thương gì, có thể sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Chính là bởi vì khi còn trẻ có lý tưởng như vậy, hắn mới có được cuộc sống khiến người ngoài hâm mộ như ngày hôm nay.
Vì thế trịnh trọng gật gật đầu, “Hảo tiểu tử, thật sự là trong lòng có mãnh hổ ngửi tường vi a, cố gắng làm tốt, về sau khẳng định có thể nổi bật!”
Được Sở Chấn khen ngợi cùng khẳng định, Thẩm Hạo lúc này mới ở trong lòng như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Con bà nó, cửa ải này cuối cùng cũng đã qua rồi!
Sau đó hai người lại trò chuyện trong chốc lát, đợi đến khi một mâm đầy các món ăn tinh xảo xuất hiện trên bàn, Sở Uyển Ngôn lúc này mới xuống lầu.
Hai mắt Thẩm Hạo không khỏi sáng lên, chỉ thấy Sở Uyển Ngôn đã thay sang bộ đồ ngủ màu hồng rất đáng yêu, thoạt nhìn vừa mới tắm rửa, mái tóc ướt sũng xõa tung trên lưng ngọc.
Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo giống như phù dung xuất thủy khiến người ta chú ý, mặt mày khắc sâu, ngũ quan lập thể rõ ràng, cho dù là Sở Chấn đang ngồi ở bên cạnh, Thẩm Hạo cũng nhịn không được nhìn nhiều thêm vài lần.
Theo nàng ngồi xuống, mùi dầu gội đầu thơm ngát xông vào mũi, khiến Thẩm Hạo ngửi thấy không khỏi một trận tâm viên ý mã.
Ăn cơm tự nhiên không thể thiếu uống rượu, hơn nữa có thể lọt vào mắt Sở Chấn đương nhiên đều là rượu ngon khó gặp, Thẩm Hạo nhất thời tham chén, bất tri bất giác uống có chút say.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Thời gian lặng lẽ chuồn đi trong lúc đẩy chén đổi chén, đợi đến khi cơm no rượu ấm, đã hơn chín giờ tối, cùng Sở Chấn nói chuyện một lát, Thẩm Hạo liền lấy cớ ngày mai còn có công việc phải bận rộn, chuẩn bị rời đi.
Sở Chấn cũng không giữ lại, cười nói, “Nếu lão đệ ngày mai còn có việc chính sự phải bận rộn, vậy lão ca sẽ không giữ lại.”
Nói xong, nhìn thoáng qua Sở Uyển Ngôn đang chơi điện thoại di động không có việc gì làm, “Tiểu Ngôn, con tiễn anh Thẩm đi.”
Nghe lời này, Thẩm Hạo cảm thấy rất ngoài ý muốn, nghĩ thầm lão ca này không phải là có dụng ý gì khác đấy chứ?
Vì sao lại để Sở Uyển Ngôn tiễn mình? Chẳng lẽ là muốn tạo cơ hội cho chúng ta?