Phần 305: Thay người bất bình
“Anh Thẩm, vì sao Vương Hải Phong lại đuổi anh ra khỏi công ty?”
Đối mặt với câu hỏi bất thình lút này, Thẩm Hạo nhất thời vẻ mặt ngây thơ, sau khi phục hồi tinh thần, trong lòng tự nhủ không biết tại sao Sở Uyển Ngôn lại biết được chuyện này?
Nhưng đảo mắt nghĩ liền hiểu, nhất định là Sở Chấn nói cho nàng biết.
Vì thế cười khẽ gật đầu, “Đúng là có chuyện như vậy, như thế nào, Sở đại tiểu thư là chuẩn bị xả giận cho tôi sao?”
Sở Uyển Ngôn lườm hắn một cái, “Có xả giận hay không, trước mắt bỏ qua một bên không nói, tôi chỉ muốn biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, làm sao anh lại chọc phải Vương Hải Phong?”
Nghe vậy, Thẩm Hạo cười lắc đầu, tuy hắn không định nói nhiều, nhưng có thể nhận thấy được Sở Uyển Ngôn nhất định muốn phá nồi dìm thuyền hỏi đến tột cùng, liền đem chuyện lần đó sau khi tụ hội KTV hắn gây gổ cùng Vương Hải Phong cùng với chuyện sau đó nói lại một lần.
“Cũng bởi vì việc này liền ôm hận đối với anh? Hơn nữa còn tìm người dạy dỗ anh? Tôi thật sự không biết một kẻ như Vương Hải Phong làm sao có thể sống đến bây giờ, thật sự là quá tức giận!”
Nghe Thẩm Hạo nói xong, Sở Uyển Ngôn tức giận không nhẹ.
Thứ nhất là thay Thẩm Hạo bất bình, thứ hai là cảm thấy loại người như Vương Hải Phong lúc trước làm sao có thể trở thành cổ đông của tập đoàn nhà nàng.
“Loại người như hắn quả thực chính là nam nhân cặn bã! Không đúng, nói nam nhân cặn bã đều là đề cao hắn, hắn chỉ xứng được dùng hai từ cặn bã để hình dung!”
Bởi vì cảm xúc quá kích động, Sở Uyển Ngôn căn bản không phát hiện đôi song phong dưới áo sơ mi cắt may vừa người, đang run rẩy theo tiết tấu.
Một màn này Thẩm Hạo nhìn thấy rất no mắt, nhưng lại không dám một mực nhìn chằm chằm.
Tuy rằng song phong của Sở Uyển Ngôn cũng không kiêu ngạo cỡ nào, so với mấy nữ nhân của hắn, quả thật xem như nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng hơn ở tỷ lệ hoàn mỹ.
Dưới sự phụ trợ của chiều cao gần một mét tám, không nhỏ chút nào, vừa vặn.
“Ba tôi cũng thật sự là, lúc trước làm sao có thể để cho loại người này trở thành cổ đông của tập đoàn chứ? Loại cặn bã của xã hội vứt bỏ vợ con này, nên sớm đi chết!”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo sửng sốt.
Bỏ rơi vợ con? Trách không được lão tiểu tử Vương Hải Phong này lại mạnh mẽ theo đuổi mẹ vợ hắn, thì ra chỉnh là loại người phong lưu vô tình!
Thấy khuôn mặt xinh đẹp của Sở Uyển Ngôn đã phiếm hồng, Thẩm Hạo đành phải đáp ứng thuận thế nói…
“Đúng vậy, loại cặn bã như vậy mà có thể trở thành cổ đông của tập đoàn, thật sự là người tốt mạng không dài, tai họa sống ngàn năm.”
Liên tục mắng Vương Hải Phong, trong đó còn kèm mấy từ nói bậy, thấy Sở Uyển Ngôn tức giận không sai biệt lắm, Thẩm Hạo lúc này mới nói…
“Kỳ thật tôi cũng không quá để ý, ít nhất lão tiểu tử này hiện tại ngoài mặt không thể làm gì được tôi.”
Nghe hắn nói như vậy, Sở Uyển Ngôn nhướng mày liễu…
“Yên tâm đi anh Thẩm, cha tôi đã chào hỏi lãnh đạo tập đoàn, khẳng định sẽ không ngồi yên mặc kệ, chuyện này còn chưa xong đâu!”
Thẩm Hạo chỉ có thể cười ứng phó, không nói thêm gì.
Vốn tưởng rằng cuộc nói chuyện với Sở Uyển Ngôn đã kết thúc ở đây, không ngờ nàng lại đột nhiên chuyển đề tài…
“Anh Thẩm, ba tôi hẹn anh đêm nay đến nhà tôi ăn cơm, tan tầm nhớ đi cùng tôi!”
Hơi sửng sốt, Thẩm Hạo cười gật đầu đáp ứng: “Được, tôi nhớ kỹ, còn có chuyện gì khác không?”
“Không còn gì nữa.”
Nhìn thoáng qua Thẩm Hạo thật sâu, hảo cảm trong lòng Sở Uyển Ngôn đối với hắn lại tăng thêm vài phần.
Tuổi trẻ tài năng, năng lực nghiệp vụ mạnh mẽ, lại là người tốt, gặp chuyện vẫn có thể bình tĩnh tự nhiên, cả người thành thục ổn trọng.
Trong xã hội ngày nay, ở độ tuổi này, một người đàn ông như anh ta thực sự hiếm.