Phần 304: Băng sơn nữ thần
Sau đó Thẩm Hạo thu hồi tươi cười, đầu tiên là chân thành vô cùng nhìn Trương Uyển một cái, sau đó nhìn về phía Tần Phỉ Vũ, trong mắt lộ ra nhu tình.
“Em thừa nhận em là một người đàn ông đa tình, nhưng nếu đã thích mà không chủ động xuất kích, chỉ sợ sẽ để lại tiếc nuối, em không muốn chuyện như vậy xảy ra.”
“Đồng thời, em cũng là một người đàn ông chung tình, một khi trở thành người phụ nữ của Thẩm Hạo em, em nhất định sẽ đối xử tốt với nàng ấy gấp bội, yêu thương nàng ấy, trân trọng nàng ấy!”
Lời nói chứa đựng tình cảm vô hạn lại kiên định vang lên, trong phòng ngủ nhất thời yên lặng một mảnh.
Tần Phỉ Vũ và Trương Uyển đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn nhau một cái, hai người cũng không nói gì, chỉ im lặng mím môi cười.
Nhưng giờ khắc này ánh mắt các nàng nhìn về phía Thẩm Hạo tràn ngập quyến luyến cùng nhu tình nồng đậm và tình yêu thật sâu.
Sau đó ba người vừa nói vừa cười, thỉnh thoảng đùa giỡn lẫn nhau, thời gian lơ đãng lặng lẽ chuồn đi.
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Rốt cục, ba người đều có chút mệt mỏi, vì thế Thẩm Hạo trái ôm phải ấp, ôm chăn lớn hạnh phúc cùng hai nàng chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau tỉnh lại, sau khi nấu bữa sáng cho hai cô gái, Thẩm Hạo liền trực tiếp đi đến công ty, nhưng vừa mới ngồi xuống, cửa văn phòng đã bị gõ.
Ai vậy? Chẳng lẽ là Lý Bảo Long?
Mang theo nghi hoặc, Thẩm Hạo hạ thấp thanh âm, ra vẻ uy nghiêm kêu lên một tiếng…
“Tiến vào.”
Khi cánh cửa bị đẩy ra, ánh mắt hắn không khỏi sáng ngời.
Người tới là Sở Uyển Ngôn, chỉ thấy trên người nàng mặc một chiếc áo sơ mi không tay trắng tinh khiết, cổ áo lại chỉ cởi ra một cái cúc áo, lộ ra một bộ phận nhỏ da thịt trắng như tuyết cùng với xương quai xanh gợi cảm như ẩn như hiện.
Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo đến không thể bắt bẻ vẫn không có trang điểm gì, gương mặt thuần khiết tự nhiên tràn ngập khí tức thanh xuân xinh đẹp, khiến người ta liếc mắt một cái còn muốn nhìn thêm một lần thứ hai.
Mái tóc đen nhánh thẳng tắp chia theo tỉ lệ bốn sáu, một nửa xõa tung trên vai hương, một nửa tự nhiên buông xuống trước ngực, được lớp áo sơ mi trắng phía dưới làm nổi bật, cực kỳ có lực tác động thị giác.
Hạ thân là một chiếc váy bút chì dài gần đến đầu gối, tuy rằng kiểu dáng tương đối bảo thủ, nhưng thập phần vừa vặn. Lộ ra một đoạn chân đẹp.
Thẩm Hạo thấy vậy không khỏi suy nghĩ liên miên.
Một thân này bình thường nhất bất quá chỉ là trang phục công sở phối hợp hai màu trắng đen nhưng mặc trên người Sở Uyển Ngôn lại có một phen cảm giác khác.
Hơn nữa dáng người nàng vốn cao gầy, hơn nữa tỷ lệ thân thể cũng là tỉ lệ vàng hoàn mỹ, lại có được một khuôn mặt lãnh diễm hệ cấm dục, dưới sự nâng đỡ của khí tràng cao lãnh, làm cho trong đầu Thẩm Hạo không khỏi toát ra bốn chữ băng sơn nữ thần!
Nữ nhân hoàn mỹ như vậy, nếu có thể cưỡi một chút, tuyệt đối sảng khoái nghiêng trời!
Thầm nghĩ một phen, Thẩm Hạo đè nén suy nghĩ không đứng đắn trong lòng, cười nói…
“Là Tiểu Sở sao, tìm tôi có việc sao?”
Nhìn nam nhân trước mắt này cũng không đẹp trai cỡ nào, nhưng cả người lại tản ra mị lực khác thường, khuôn mặt xinh đẹp Sở Uyển Ngôn hơi có chút phiếm hồng.
Bởi vì vừa rồi ánh mắt Thẩm Hạo quá có tính xâm lược, tựa hồ nhìn thấy toàn thân nàng.
Bất quá nhớ tới mục đích tới tìm Thẩm Hạo, nàng đè xuống suy nghĩ khác, xoay người “Phanh” một chút đóng cửa lại.
Thấy thế, Thẩm Hạo sửng sốt.
Đại mỹ nữ này muốn làm gì? Chẳng lẽ là muốn…