Phần 28: Muốn tôi thao cô sao?
“Cô mẫn cảm như vậy, có phải là do chồng cô không thỏa mãn được cô phải không, mới nhẹ nhàng chạm vào một chút, liền ướt đến không ra bộ dáng.”
“Câm mồm!”
Hai chân Hạ Tiểu Vũ gắt gao kẹp chặt, nhưng trong lòng nàng ấy lại có một chút khát vọng, hy vọng có thể được thỏa mãn, nàng ấy quả thật đã rất lâu không được thỏa mãn, nhưng nàng ấy lại không dám phát sinh quan hệ với người đàn ông khác, đây cũng là vì sao nàng lại chán ghét người đàn ông đang trần trụi nhìn chằm chằm nàng lúc này.
Bất quá, Thẩm Hạo không có ý định buông tha cho nàng, một mực ở bên tai nàng nói không ngừng.
“Câm miệng ư, tôi còn muốn nếm thử hương vị phía dưới cô, cô muốn tôi đem miệng ngậm ở trên đó sao?”
Nói xong, hắn rút tay ra lắc lắc trước mắt Hạ Tiểu Vũ, phía trên mang theo một ít dịch thể trong suốt.
“Cô nhìn xem, đây là đồ của cô đấy, khó trách tính tình cô lại nóng nảy như vậy, là nhịn quá lâu nghẹn ra tật xấu đi”
“Cậu mới có tật xấu, cả nhà cậu đều có tật xấu, tránh xa ra cho lão nương!”
Nhìn thấy ngón tay dính dịch thể trong suốt lấp lánh kia, Hạ Tiểu Vũ thật muốn chặt đứt mệnh căn của Thẩm Hạo.
Đúng vậy, nhéo mệnh căn của hắn!
Hạ Tiểu Vũ cắn răng một cái, bàn tay nhỏ bé mềm mại liền nhanh chóng chui đến chỗ Thẩm Hạo, một tay nắm chặt, đau đến mức Thẩm Hạo thiếu chút nữa gọi mẹ.
“Này, này… nhẹ chút!”
“Mơ đi!”Hạ Tiểu Vũ hừ lạnh một tiếng, gia tăng lực, liều mạng muốn đem tên đáng ghét kia bẻ xuống.
Nhưng đồng thời, cái loại xúc cảm nóng rực này, cũng làm cho nàng khó chịu không thôi, không ngừng có chất lỏng tiết ra.
“Sao, cô không thể chờ đợi được nữa, muốn tôi thao cô sao?”
Thẩm Hạo cố nén đau đớn, cố ý dùng lời kích thích nàng.
“Đến đây, có bản lĩnh thì cậu làm thử xem.”
Hạ Tiểu Vũ cũng là một người không chịu thua, dù sao hiện tại thứ đồ chơi kia đang ở trong tay mình, xem tên hỗn đản này có thể làm gì bây giờ.
Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm của Tần Phỉ Tuyết.
“Tiểu Hạo, chuẩn bị trở về thôi.”
Thanh âm này làm hai người giật nảy mình, theo phản xạ có điều kiện, đồng thời buông tay ra, mỗi người tự mình đứng lên, cuống quýt sửa sang lại quần áo, một giây sau, Tần Phỉ Tuyết liền đẩy cửa ra.
Nhìn thấy bộ dáng bối rối của hai người, Tần Phỉ Tuyết có chút nghi hoặc, “Hai người các cậu, đây là đang làm gì vậy”…
“Không làm gì cả!”Hai người đồng thanh.
Tần Phỉ Tuyết như có điều suy nghĩ nhìn chăm chú vào hai người, lúc trước ở nhà, bọn họ cũng rất kỳ quái, hiện tại lại như vậy, chẳng lẽ giữa hai người…
Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Phỉ Tuyết không hiểu sao lại sinh ra một cỗ chua xót. Quả nhiên nam nhân không có kẻ nào là thứ tốt, tam tâm nhị ý(ý nói lăng nhăng).
“Đi thôi, đến lúc trở về rồi.”
Nói xong, cũng lười nhìn Thẩm Hạo một cái, xoay người rời đi, Thẩm Hạo tinh mắt tự nhiên nhìn ra một tia không thích hợp, vội vàng đuổi theo.
“Dì, vừa rồi cô giáo Hạ dạy con một động tác có độ khó cao, đang làm rất hăng hái, dì đột nhiên gọi cho con, khiến bọn con giật nảy mình, không cẩn thận liền ngã xuống đất.”
Nghe nói như vậy, Tần Phỉ trợn mắt nhìn hắn một cái, “Dì lại không nói gì, sao con lại vội vàng giải thích như vậy, hơn nữa, giải thích chính là che dấu, che dấu chính là sự thật.”
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Tần Phỉ Tuyết đột nhiên cảm thbahdvhấy rất cao hứng, Thẩm Hạo chịu giải thích, chứng minh trong lòng hắn vẫn rất để ý đến quan điểm của mình.
Chỉ là, động tác độ khó cao kia…
Nàng không khỏi nghĩ đến động tác khó ở nhà ngày đó, nếu như không phải mình phản kháng kịch liệt, có thể hay không hiện tại đã trở thành nữ nhân…
Của Thẩm Hạo.
“Được rồi.”
Thẩm Hạo buông tay ra, không nói nhiều nữa, đi theo Tần Phỉ Tuyết ra ngoài. Vừa mới đi ra khỏi phòng yoga, Tần Phỉ Tuyết liền nhận một cuộc điện thoại, nói có việc phải đi ra ngoài một chuyến, bảo Thẩm Hạo trở về trước.
Sau khi Thẩm Hạo về đến nhà, tắm rửa, liền trở về phòng ngủ trưa.
Buổi tối, Tần Phỉ Tuyết mới trở về, phát hiện Thẩm Hạo không có ở đây, còn tưởng rằng hắn đi ra ngoài chơi, bận rộn cả ngày, cả người đều là mồ hôi, Tần Phỉ Tuyết lấy xong quần áo muốn thay liền đi vào phòng tắm.
Sau khi tắm rửa xong, nàng đột nhiên nhìn thấy quần lót Thẩm Hạo đang đặt trên máy giặt, trên quần lót màu đen, tựa hồ còn lưu lại một chút dấu vết bị ướt, dấu vết này, không phải tinh dịch, mà là bởi vì bị kích thích mà tiết ra.
Tâm thần nàng có chút hoảng hốt, kìm lòng không đậu cầm lấy đặt ở dưới chóp mũi của mình ngửi ngửi.
Một cỗ mùi nam nhân xông vào mũi, trong đầu lại nhớ tới đại gia hỏa Thẩm Hạo kia, nàng nhất thời tim đập, cảm giác có chút ngứa ngáy, theo bản năng kẹp hai chân.
“Ư…”
Không biết vì cái gì, hiện tại chỉ cần nghĩ đến chuyện có liên quan đến Thẩm Hạo, nàng sẽ phi thường mẫn cảm, ma xui quỷ khiến, Tần Phỉ Tuyết cư nhiên cầm cái quần lót kia, trở về phòng ngủ của mình.