Phần 255: Chuyện tốt lớn
Khi mấy người trở lại thành phố thì cũng đã chạng vạng, Thẩm Hạo vốn muốn Trần Tư Tư ở lại nhà mới của mình, nhưng nàng sống chết không chịu, nói đến lúc đó đi làm không tiện.
Không còn cách nào khác, Thẩm Hạo đành phải buông tha.
Chờ Sau khi Trần Tư Tư đi, Thẩm Hạo về đến nhà, vừa tắm rửa một cái, âm báo wechat liền vang lên.
Mở ra xem là Tần Phỉ Vũ gửi tin nhắn, hẹn tối nay ra ngoài chơi.
Thấy thời gian còn sớm, Thẩm Hạo liền đồng ý, hai người hẹn gặp mặt ở cửa tiểu khu.
Chờ sau khi nhìn thấy Tần Phỉ Vũ, Thẩm Hạo không khỏi ánh mắt sáng ngời.
Đêm nay Tần Phỉ Vũ ăn mặc rất lộng lẫy, trên người mặc một chiếc áo chiffon màu đen không tay, phía dưới mặc một chiếc quần đùi siêu ngắn, khó khăn lắm mới che được qua mông.
Hai đôi chân thon dài mang một đôi vớ màu da mỏng, chân mang một đôi giày trắng nhỏ.
Dưới ánh đèn đường chiếu rọi, vớ da tỏa ra ánh sáng mê người, phối hợp với trang phục này của nàng, vừa xinh đẹp lại vừa quyến rũ.
Bởi vì quần short quá ngắn, nên hai chân đẹp có vẻ đặc biệt thon dài, Thẩm Hạo nhìn mà nuốt nước miếng.
“Tiểu tử thúi, nhìn đủ chưa?”
Thấy Thẩm Hạo vẫn nhìn chằm chằm mình, Tần Phỉ Vũ hờn dỗi lườm hắn một cái.
Nghe nàng nói như thế, Thẩm Hạo cười hắc hắc, “Đôi chân đẹp này của chị Phỉ chính là nhìn ba đời cũng nhìn không chán.”
Tần Phỉ Vũ quyến rũ cười, “Chị chỉ có chân là đẹp sao?”
“Không không không không, toàn thân chị Phỉ khắp nơi đều đẹp.”
Được người yêu khen ngợi, trong lòng Tần Phỉ Vũ ngọt ngào như ăn mật, bước nhanh lên phía trước, một tay giữ chặt hắn, “Đi, tối nay uống rượu đi.”
Thẩm Hạo sửng sốt,” “Chị Phỉ, không vào nhà ngồi một chút sao?”
Nói xong, ánh mắt làm càn trên người Tần Phỉ Vũ, tựa hồ muốn nhìn thấu nàng.
Nhận thấy ánh mắt nóng rực của Thẩm Hạo, Tần Phỉ Vũ chọc chọc ót hắn, “Tiểu tử thúi, nghĩ thật đẹp, đừng tưởng rằng chị không biết em muốn làm gì.”
“Tối nay trước tiên phải bồi chị cao hứng rồi hãy nói đến cái khác, nếu không em nghĩ cũng đừng nghĩ.”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo cười hắc hắc, “Được, em nghe chị Phỉ an bài.”
Sau đó hai người tay trong tay, giống như đôi tình nhân nhỏ trên đường phố tìm kiếm quán bar thích hợp.
Nhưng bởi vì Tần Phỉ Vũ không muốn bị người quen bắt gặp, cho nên lôi kéo Thẩm Hạo đi đến một quán bar khác xa hơn một chút.
Sau khi đến nơi, hai người tìm một chỗ ở trong góc ngồi xuống, gọi vài chai bia, liền bắt đầu trò chuyện.
“Chị Phỉ, đêm nay sao lại đột nhiên tìm em uống rượu?”
Tần Phỉ Vũ nhấp một ngụm bia, cười tủm tỉm nhìn Thẩm Hạo, “Như thế nào, không vui?”
“Đâu có, chỉ là có chút tò mò mà thôi.”
Nghe hắn nói như vậy, Tần Phỉ Vũ cười kiều một tiếng, “Chị có chuyện tốt, cho nên hẹn em ra ngoài uống mấy chén rượu.”
Thẩm Hạo nhất thời hứng thú, lập tức truy vấn, Tần Phỉ Vũ lại cười mà không trả lời, sau khi uống liên tiếp hai ba ly bia, lúc này mới nói, “Trong vòng vài tuần tới chị sẽ cùng Tôn Đức làm thủ tục ly hôn.”
Nói xong, mắt say nhìn Thẩm Hạo, cười duyên liên tục,”Em nói xem, đây có tính là chuyện tốt hay không?”
Thẩm Hạo vội vàng gật đầu,”Chuyện tốt, chuyện tốt lớn, chị Phỉ, đến đến, em kính chị một chén, chúc mừng chị thoát ly biển khổ.”
Sau đó hai người vừa nói vừa cười, trong bầu không khí vui vẻ, bất tri bất giác đều uống thêm vài chén.