Phần 251: Than ôi, làm đàn ông thật mệt mỏi!
Nhưng bởi vì có Trương Uyển ở đây, hơn nữa phải đối mặt với ống kính, nàng cũng không dễ phát tác, chỉ có thể mím môi, cắn răng, dùng giọng nói nhỏ như tiếng muỗi cảnh cáo Thẩm Hạo, “Đừng làm bậy, có người ngoài ở đây đấy!”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo âm thầm cười gian trong lòng, cố ý nhún nhún, khiến cho chỗ nóng rực kia cọ xát qua lại bộ vị mẫn cảm của Trần Tư Tư.
“Ừm…”
Cái loại cảm giác tê dại xương cốt giống như có con kiến đang bò khắp người này, làm cho Trần Tư Tư không thể nhịn được, ưm một tiếng kêu lên.
Mà một màn này hoàn toàn bị Trương Uyển thông qua ống kính nhìn thấy rõ ràng, trong lòng không khỏi có chút ghen tuông.
Tiểu tử thối này, chỉ cần cùng nữ nhân ở cùng một chỗ liền một giây cũng không an phận, tinh lực thật sự tràn đầy!
“Thẩm Hạo, chị Uyển vẫn còn ở đây, anh không thể chú ý hơn một chút hay sao?! Anh không ngại mất mặt nhưng em ngại!”
Cố nén cảm giác tê dại này, Trần Tư Tư nghiến răng nghiến lợi nói ra câu này, đồng thời dùng ánh mắt cảnh cáo Thẩm Hạo không được làm bậy.
Thấy Trần Tư Tư hình như thật sự có chút tức giận, Thẩm Hạo đành phải nghẹn lại, cố nén không lộn xộn nữa.
Cũng may đúng lúc này, Trương Uyển hướng bọn họ ra hiệu ok, lập tức nhấn cửa trập xuống.
“Tách!”
Theo tiếng cửa trập vang lên, Trần Tư Tư thở phào nhẹ nhõm, vội vàng buông Thẩm Hạo ra, đồng thời hung hăng liếc hắn một cái.
“Nếu tiếp theo anh còn dám làm bậy, em sẽ không để ý tới anh nữa!”
Bị nàng dùng lời nói cảnh cáo, Thẩm Hạo chỉ có thể cười gật đầu,”Đừng tức giận mà bảo bối, anh cũng không kiềm chế được phản ứng sinh lý a.”
“Nhưng em yên tâm, kế tiếp anh nhất định sẽ tận lực khắc chế, tuyệt đối sẽ không loạn động cọ xát nữa.”
Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt Trần Tư Tư mới hòa hoãn lại, hờn dỗi lườm hắn một cái…
“Anh có muốn nghĩ đến cái kia, cũng phải chờ đến khi chỉ có hai người chúng ta mới được, lúc có người ngoài ở đây, tuyệt đối không thể làm bậy.”
“Hơn nữa đây là đang chụp chân dung đấy, sau này phải treo lên trên tường nhà, vạn nhất anh làm loạn bị chụp lại, anh nói mất mặt hay không mất mặt?”
Dưới sự răn dạy cằn nhằn của Trần Tư Tư, Thẩm Hạo liên tục cười đảm bảo, nhưng trong lòng lại khổ không thể tả.
Hắn cũng không muốn làm bậy, nhưng phản ứng sinh lý, hắn cũng không khắc chế được.
Than ôi, làm đàn ông thật mệt mỏi!
Trong lòng bất đắc dĩ thở dài, cúi đầu nhìn lều trại cao vút của mình, Thẩm Hạo khom lưng, tận lực thu hông về phía sau, khiến chỗ kia thoạt nhìn không quá dễ thấy.
Nhưng mặc dù như thế, kích thước của hắn thật sự quá lớn, vẫn lộ ra rất rõ ràng, muốn làm cho người ta không chú ý cũng không được. Ngay khi Trương Uyển nói với bọn họ tư thế biểu diễn sắp tới, Trần Tư Tư đột nhiên “ôi” một tiếng, hai tay che bụng, vẻ mặt thống khổ khom lưng xuống.
Thấy thế, Thẩm Hạo vội vàng đến gần, thân thiết hỏi,”Em làm sao vậy? Không sao chứ?”
Trần Tư Tư nhíu mày lắc đầu, “Không có, không có việc gì, phỏng chừng vừa rồi ngâm mình dưới nước quá lâu, bụng có chút đau.”
Nói xong, khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên biến đổi, “Không được, ta phải đi vệ sinh một chút, chị Uyển, chị chờ em một chút nhé.”
Thanh âm còn ở bên tai Thẩm Hạo và Trương Uyển, người đã ôm bụng chạy ra ngoài thật xa.