Phần 246: Cô không biết độ dài của tôi
Vương Thiến Thiến nhất thời bật cười, “Đúng vậy, sao tôi một chút cũng không nhìn ra nhỉ?”
“Đó là bởi vì thời gian chúng ta ở chung quá ngắn, cô không biết độ dài của tôi, tôi cũng không biết sâu cạn của cô.”
Lời này vừa nói ra, thần sắc Vương Thiến Thiến lập tức trở nên có chút mất tự nhiên, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, khuôn mặt xinh đẹp trở nên có chút ửng hồng.
Thấy thế, Thẩm Hạo cười hắc hắc,”Được rồi, không nói cái này, tuy rằng cô đã ly hôn, một mình mang theo hài tử, nhưng tôi tin tưởng cô rất nhanh sẽ nghênh đón mùa xuân thứ hai.”
“Dù sao thì nữ nhân tốt như cô, có nam nhân nào nhìn thấy mà không động tâm? Chẳng những biết giặt giũ nấu cơm lại có thể nuôi con, hoàn toàn chính là vợ hiền, mẹ tốt tiêu chuẩn.”
“Cô và chồng cũ ly hôn, không hẳn phải là một chuyện không tốt, cô cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, mặc kệ mọi chuyện có tệ tới đâu, sau cơn mưa trời lại sáng thôi.”
Nghe hắn nói như vậy, Vương Thiến Thiến gật đầu, “Cảm ơn.”
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
“Cảm ơn cái gì chứ, chúng ta là hàng xóm, phải quan tâm lẫn nhau mà.”
Thẩm Hạo vốn còn muốn cùng Vương Thiến Thiến tiếp tục tán tỉnh, ở ngoài miệng chiếm chút tiện nghi, nhưng Vương Thiến Thiến đột nhiên không nói lời nào, hai mắt nhìn chằm chằm một bàn thức ăn thịnh soạn, môi đỏ mím chặt.
Một đôi lông mày lá liễu cong cong gắt gao nhíu lại cùng một chỗ, ngay cả ở giữa mi tâm trơn bóng, đều xuất hiện một chữ “Xuyên” (là chữ 川 này) mơ hồ.
Thấy thế, Thẩm Hạo hơi sửng sốt,”Cô làm sao vậy? Không sao chứ?”
Vương Thiến Thiến lắc đầu, đột nhiên dùng hai tay che mặt, vài giây sau, đem mái tóc rải rác hai bên má vui ra sau tai, “Kỳ thật… hôm nay là sinh nhật tôi.”
Giọng nữ nhàn nhạt vang lên, xen lẫn một tia rung động, đồng thời cũng có chút nghẹn ngào.
Thẩm Hạo sửng sốt, nhìn Vương Thiến Thiến hốc mắt đã hơi phiếm hồng, trong mắt mờ ảo một mảnh, mơ hồ có lệ quang lóe lên, không biết nên mở miệng như thế nào.
Bầu không khí trong sự im lặng của hai người, dần dần trở nên lạnh lùng và xấu hổ.
Mấy giây trôi qua, Thẩm Hạo cười gượng hai tiếng,”Vậy sao cô không nói sớm, sinh nhật mà không có bánh sinh nhật thì coi sao được, cô chờ chút nhé.”
Nói xong, hắn lập tức đứng dậy, trực tiếp đi tới cửa.
Thấy thế, Vương Thiến Thiến vội vàng lên tiếng hỏi: “Cậu đi đâu vậy?”
“Cô cứ chờ là được.”
Trong phòng còn chưa có hồi âm, Thẩm Hạo đã đẩy cửa rời đi.
Nhìn cửa phòng đóng chặt, Vương Thiến Thiến ngơ ngác tại chỗ.
Đột nhiên, ngoài trời đang nắng chang chang lại vang lên một tiếng sấm sét, ngay sau đó là một cơn mưa lớn ào ào đập vào cửa sổ.
Mưa rất lớn, Vương Thiến Thiến liền cảm thấy lo lắng, ở trong phòng đi tới đi lui.
Bởi vì lúc Thẩm Hạo đi ra ngoài trời còn chưa mưa, lúc này lại là mưa to như trút nước, liên tục đổ xuống.
“Ai…”
Vài phút sau, Vương Thiến Thiến nặng nề thở dài một tiếng, một lần nữa ngồi xuống, hai tay nâng má, nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn, vẫn chưa có ai đụng vào, trong đầu đều là Thẩm Hạo.
“Nam nhân này, cũng… Thật đặc biệt!”
Đại khái qua hơn nửa giờ, chuông cửa đột nhiên vang lên, Vương Thiến Thiến trước tiên chạy đến cửa, một tay kéo cửa phòng ra.
“Chúc mừng sinh nhật!”
Một cái hộp bánh ngọt được đóng gói tinh xảo xuất hiện trước mắt Vương Thiến Thiến, tầm mắt di chuyển xuống, là một thân thể cường tráng bị nước mưa hoàn toàn làm ướt.
Quần áo Thẩm Hạo đã hoàn toàn ướt đẫm, dán chặt vào người, tuy rằng không có cơ bắp góc cạnh rõ ràng, nhưng đường cong cân xứng hoàn mỹ kia lại triển lộ không sót một chút nào.
Vòm ngực rộng lớn, không có chút mỡ thừa, đặc biệt là giữa hai chân là một khối phồng to, phi thường rõ ràng, muốn làm cho người ta không chú ý cũng không được.