Phần 235: Chất vấn
Văn phòng Giám đốc.
Nhìn Sở Uyển Ngôn hùng hổ tiến, Thẩm Hạo sửng sốt, “Tiểu Sở, cô đây là…”
“Lúc trước anh có đáp ứng Trương Phi Vân giúp hắn theo đuổi tôi hay không?”
Đối mặt với câu hỏi đột ngột như vậy, Thẩm Hạo trong lòng đánh thót một cái.
Lại nhìn Sở Uyển Ngôn cau mày, vẻ mặt lạnh như băng, mơ hồ còn mang theo một tia tức giận, liền thầm nghĩ không xong.
Chẳng lẽ tiểu tử Trương Phi Vân kia nói nhảm cái gì đó, chọc cho vị đại tiểu thư này tức giận rồi sao?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo vội vàng ngồi dậy, đánh một cái ha ha, cười nói…
“Tiểu Sở, trong này có phải có hiểu lầm gì không, cô xem…”
“Đừng nghĩ chuyển đề tài, trả lời câu hỏi của tôi!”
Nghe nàng nói như thế, Thẩm Hạo đành phải bất đắc dĩ thở dài,”Tiểu Sở, cô đừng tức giận, nghe tôi giải thích đã.”
“Lúc trước tôi quả thật đã hứa với Trương Phi Vân giúp anh ta đuổi theo cô, nguyên nhân rất đơn giản, anh ấy và tôi làm việc cùng một phòng ban trong một công ty, hơn nữa quan hệ cũng không tệ.”
“Hơn nữa, lúc trước tôi cảm thấy người kia rất tốt, hơn nữa hắn còn thường xuyên giúp đỡ tôi, không có biện pháp, tồi đành phải đáp ứng, nhưng về sau tôi mới biết tiểu tử này, nhân phẩm quá kém.”
Nói xong, Thẩm Hạo chuyển đề tài, “Đúng rồi, Tiểu Sở, Trương Phi Vân làm gì cô mà khiến cô tức giận như vậy? Nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp cô trút giận!”
… Bạn đang đọc truyện Giáo viên Yoga dâm đãng tại nguồn: https://tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-giao-vien-yoga-dam-dang.html
Nghe hắn nói như vậy, Sở Uyển Ngôn trợn trắng mắt, “Không cần anh giúp tôi ra mặt, chính tôi có thể tự mình giải quyết.”
Thẩm Hạo nhất thời hứng thú, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Anh ta vừa thổ lộ với tôi.”
Trời ạ, tên tiểu tử Trương Phi Vân này được à nha, dám đánh chủ ý lên vị đại tiểu thư này, thật sự là lão thọ tinh uống thạch tín, không muốn sống nữa mà!
Cười gượng hai tiếng, Thẩm Hạo hỏi,”Sau đó thì sao, cô có tiếp nhận không?”
“Anh nói xem?”
Tự làm mất mặt mình, Thẩm Hạo chỉ có thể cố gắng gượng cười che dấu xấu hổ…
“Nếu chỉ là… Thổ lộ, cô có cần phải sinh khí như vậy không, tức giận sẽ làm tổn hại thân thể, lát nữa nhớ đi pha một chén trà hoa cúc uống để tiêu hỏa nhé.”
Sở Uyển Ngôn hừ lạnh một tiếng, đem những lời Trương Phi Vân vừa nói nói lại không sai một chữ.
Thẩm Hạo nghe xong, không khỏi nhíu mày, “Tiểu tử này, thật đúng là đủ hỗn đản!”
Thấy Sở Uyển Ngôn vẫn tức giận như trước, hắn đành phải cười bồi nói: “Tiểu Sở, cô cũng đừng tức giận, càng không cần để ý đến hắn.”
“Nếu sau này Trương Phi Vân có dám quấy rầy cô, liền nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ giúp cô thu thập anh ta thật tốt!”
Nghe hắn nói như vậy, Sở Uyển Ngôn thở phì phì hừ một tiếng, đóng cửa rời đi.
“Ha ha ha… Cười chết ta, thổ lộ không được còn bị cự tuyệt, hơn nữa còn bị ăn một cái tát, Trương Phi Vân a Trương Phi Vân, tiểu tử ngươi xong rồi!”
Trong nháy mắt khi cửa văn phòng đóng lại, Thẩm Hạo vỗ bàn cười điên cuồng, trong lòng kêu một tiếng sảng khoái.
Sau một lát, cửa văn phòng đột nhiên bị gõ.
Thẩm Hạo lập tức ngồi lại nghiêm chỉnh, “Tiến vào.”
“Giám đốc, có một vị tiểu thư họ Trương nói quen ngài, hiện tại đang ở quầy lễ tân.”
Nghe nàng ta nói như vậy, Thẩm Hạo liền thấy nghi hoặc.
Tiểu thư họ Trương, sẽ là ai đây? Chẳng lẽ là…
“Đưa cô ấy đến văn phòng của tôi.”
“Vang, giám đốc.”
Trong số những người phụ nữ hắn quen biết, vị tiểu thư họ Trương, ngoại trừ Trương Uyển thì còn có thể có ai?