Phần 199: Ly hôn
Rượu qua ba tuần, cơm nước đầy đủ, Thẩm Hạo không dấu vết nhìn đồng hồ, đã gần mười giờ.
Vì thế tìm một cái cớ, từ chối lời mời ngủ lại của Sở Chấn, mang theo chút hơi say rời đi.
Nhưng vừa mới đi ra khỏi trang viên, điện thoại di động để trong túi đột nhiên chấn động, ngay sau đó liền vang lên tiếng chuông chói tai. Đây sẽ là ai? Tư Tư hay mẹ vợ?
Lắc lắc cái đầu có chút choáng váng, Thẩm Hạo lấy điện thoại di động ra, cũng không nhìn, liền ấn nút trả lời.
“Tiểu Hạo, em ở đâu? Chị hiện tại phi thường muốn gặp em, phi thường cần em, em mau tới đây đi, ô ô ô…”
Điện thoại là Tần Phỉ Vũ gọi tới, tiếng khóc ủy khuất kia làm cho Thẩm Hạo nhất thời thanh tỉnh, hoàn toàn tỉnh rượu.
“Chị Phỉ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Chị đang ở đâu? Em sẽ đến đây ngay bây giờ!”
Nhưng tinh thần Tần Phỉ Vũ ở đầu dây bên kia hình như đã có chút hoảng hốt, không trả lời hắn mà chỉ khóc lóc nói, “Đêm nay Tôn Đức về nhà, toàn thân đầy mùi rượu, giống như điên rồi, vậy mà lại muốn đánh chị.”
“Chị nhất thời không kịp né tránh, bị anh ta hung hăng tát một cái, anh ta lại túm lấy chị, muốn đè chị lên sô pha đánh, may là chị tránh thoát được, chị cực kỳ sợ hãi liền chạy ra, ô ô ô…”
Tần Phỉ Vũ vừa nói vừa khóc, thanh âm đều có chút run rẩy, đủ để thấy nàng ấy sợ hãi đến cỡ nào.
Thẩm Hạo nghe được trong lòng đau xót, vội vàng an ủi, đồng thời hỏi nàng đang ở nơi nào.
Dưới sự truy vấn không ngừng của hắn, Tần Phỉ Vũ rốt cục giống như nhớ tới mình đang ở nơi nào, nói cho Thẩm Hạo biết, ngay tại công viên lần trước bọn họ gặp mặt.
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo vội vàng nói, “Chị Phỉ, chị ở đó chờ em, đừng đi đâu hết, càng đừng sợ, em lập tức đến!”
Nói xong, vội vàng ngắt cuộc gọi, gọi taxi, đi thẳng đến đích.
Sau khi đến, chỉ thấy Tần Phỉ Vũ run rẩy cuộn mình ở một góc ghế dài công viên, hai tay ôm chân, vùi đầu vào giữa hai gối, bờ vai tuyết trắng lộ ra ngoài váy ngủ, thỉnh thoảng run rẩy một chút.
Thấy thế, Thẩm Hạo cực kỳ đau lòng, vội vàng đi lên, ôm lấy nàng,”Chị Phỉ, em đến trễ.”
Ngửi thấy hơi thở quen thuộc kia, lại nghe được thanh âm trầm thấp từ tính của hắn, Tần Phỉ Vũ rốt cuộc nhịn không được, oa một chút cất tiếng khóc rống lên.
Thẩm Hạo chỉ đành không ngừng an ủi, tốt xấu gì cũng nói hết một lượt mới có thể làm cho nàng miễn cưỡng ngừng khóc.
Lần trước Tôn Đức động thủ đánh Tần Phỉ Vũ, hắn đã muốn đi giáo huấn gã mập mạp chết tiệt này, nhưng Tần Phỉ Vũ nói cái gì cũng không cho.
Loại chuyện bạo lực gia đình này, một khi phát sinh, sẽ càng ngày càng lợi hại.
Nhìn Tần Phỉ Vũ khóc đến hai mắt sưng đỏ, Thẩm Hạo tức giận, thốt lên: “Chị Phỉ, cuộc sống như vậy căn bản không có cách nào tiếp tục, chị mau ly hôn với Tôn Đức đi!”
Nghe nói như vậy, thân thể mềm mại của Tần Phỉ Vũ run lên, ánh mắt dần dần trở nên phức tạp.
Trước kia Tôn Đức chỉ là cùng nàng cãi nhau, cho tới bây giờ cũng chưa từng động thủ đánh nàng, chỉ là ầm ầm ĩ ĩ mà thôi.
Nhưng hiện tại Tôn Đức đã bắt đầu động thủ với nàng, hoàn toàn chính là điển hình của bạo hành gia đình!
Hơn nữa đây chỉ là khởi đầu, nếu như không ly hôn, hai người ở cùng một chỗ, loại chuyện này nhất định sẽ lại phát sinh, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt!
Nghĩ đến những chuyện này, Tần Phỉ Vũ mơ hồ có chút ý động.
Bất quá sau khi cân nhắc một phen, cuối cùng vẫn đè xuống ý niệm này, bởi vì nàng tạm thời còn chưa chuẩn bị tốt. Vẻ mặt Tần Phỉ Vũ biến hóa, không thoát khỏi ánh mắt Thẩm Hạo vẫn luôn chú ý đến nàng…