Phần 191: Cự tuyệt
Nhưng Tần Phỉ Vũ đã đáp ứng Thẩm Hạo, sao có thể để hắn được như tâm nguyện, không ngừng dùng sức phản kháng giãy giụa, đồng thời lạnh lùng cảnh cáo…
“Nếu anh dám đụng vào tôi dù chỉ một chút, tôi liền chết cho anh xem!”
Nghe nói như vậy, Tôn Đức nhất thời sửng sốt.
Nhìn Tần Phỉ Vũ vẻ mặt lạnh như băng, ánh mắt kiên định, không giống như giả dối, lập tức ngại ngùng cười, “Không đụng thì không đụng, chỉ cần em không tức giận là được.”
Nói xong, bò xuống giường, sửa sang lại quần áo một chút, “Bảo bối, tối nay anh sẽ ngủ trong phòng khách, giường lớn để lại cho em, nghỉ ngơi thật tốt.”
Tần Phỉ Vũ không trả lời, kéo chăn, xoay người đưa lưng về phía hắn.
Thấy vậy, Tôn Đức đành phải cầm lấy một tấm chăn, đóng cửa phòng lại, nằm xuống ghế sofa trong phòng khách.
Xem TV một hồi, anh thật sự rất tò mò, đêm qua Tần Phỉ Vũ đã đi đâu? Ở lại nhà ai?
Nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt trong lúc vô tình đảo qua, vừa vặn nhìn thấy túi xách của Tần Phỉ Vũ đặt ở một góc sô pha, lập tức đứng dậy mở túi ra, lục lọi một trận.
Khi nhìn thấy điện thoại di động của Tần Phỉ Vũ, trong lòng hắn khẽ động, muốn mở ra xem xét một chút.
Nhưng sau khi nhập qua đủ loại mật mã đều là sai, cuối cùng đổi thành sinh nhật Tần Phỉ Vũ, lúc này mới mở khóa thành công, sau đó trực tiếp mở Webat, nhanh chóng trượt lên.
Đột nhiên, ngón tay cái của hắn dừng lại, đôi mắt nhỏ của hắn đột nhiên mở to.
Trên màn hình di động, chính là vị trí khách sạn tối hôm qua Tần Phỉ Vũ gửi cho Thẩm Hạo.
Trong nháy mắt, Tôn Đức liên tưởng đến rất nhiều thứ, nhưng hắn lại không dám xác định, lập tức lật xem nhật ký cuộc gọi cùng với tin nhắn, nhưng không tìm được tin tức gì liên quan đến Thẩm Hạo.
Duy chỉ có Webat, giữ lại tin tức định vị khách sạn cho Thẩm Hạo.
Chẳng lẽ tối hôm qua nàng cùng tiểu tử thúi kia đến khách sạn thuê phòng?!
Vừa nghĩ đến những chuyện này, Tôn Đức tức giận đến cả người phát run, nhưng hắn lại không có chứng cứ đủ mạnh mẽ để chứng minh.
Bởi vì một tin nhắn định vị khách sạn vẫn không đủ để nói lên tất cả mọi thứ.
Nhưng vừa nghĩ đến Tần Phỉ Vũ ngủ trên giường cả ngày, hơn nữa vừa rồi còn không cho hắn chạm vào, lại kết hợp gửi tin tức định vị khách sạn cho Thẩm Hạo, hắn mơ hồ đoán ra chút gì đó.
Nữ nhân này, thế nhưng cùng tiểu tử thúi kia cùng một chỗ, đội cho lão tử một cái mũ xanh!
Mặc dù không có bằng chứng trực tiếp, nhưng Tôn Đức khẳng định sự việc hoàn toàn giống như hắn nghĩ.
Dưới cơn phẫn nộ, Tôn Đức lập tức đứng dậy, lại đi về phía phòng ngủ.
Nhưng khi tay vừa chạm vào tay nắm cửa, hắn lại ngừng lại, sau đó chậm rãi buông ra, sắc mặt trầm xuống, một lần nữa quay về nằm trên sô pha.
Chứng cứ không đủ, cho dù hắn nổi giận như thế nào, cũng sẽ không có kết quả, ngược lại còn có thể đả thảo kinh xà.
Thậm chí còn cãi nhau với Tần Phỉ Vũ, cuối cùng kết thúc bằng ly hôn.
Nghĩ đến những điều này, Tôn Đức đành phải cố nén lửa giận, miễn cưỡng làm cho mình bình tĩnh lại.
Tuy rằng không có chứng cứ chứng minh, nhưng tiểu tử thúi Thẩm Hạo tuyệt đối không thể ở lại!
Ngày mai, ngày mai đến công ty trước tiên sẽ nộp đơn lên cấp trên để sa thải thằng nhóc thúi này!
Mẹ nó, dám làm loạn cùng nữ nhân của lão tử, đợi đó mà xem, lão tử nhất định phải chỉnh chết ngươi!
Cứ như vậy, trong lúc phẫn nộ nghi ngờ, Tôn Đức chìm vào giấc ngủ.